Trong lúc đang dùng bữa trưa, Ansel chợt nhớ đến hôm qua có một lá thư được gửi đến từ biệt thự của một nhà quý tộc nhỏ, nói đúng hơn thì người chủ của là thư đó là một vị thương gia giàu có.
Nội dung bức thư có liên quan đến phu nhân nên ngài đã đề cập đến:
- Hôm qua có một lá thư gửi đến cho em.
- Là của ai vậy ạ?
- Một vị thương gia nổi tiếng.
Vừa nói ngài vừa nhìn San rồi ra hiệu, San vội vàng cúi người chào, sau đó nhanh chóng chạy đi lấy thư.
Chắc là một vấn đề quan trọng, nhìn San thì có thể biết, nàng cắt miếng thịt nướng và mỉm cười:
- Chắc là quan trọng lắm...
Rất nhanh sau đó San đã quay lại cùng với lá thư trên tay, lá thư được đóng dấu bằng sáp nung chảy màu nâu đen, con dấu in lên có hình con thuyền lớn như đang lênh đênh trên biển.
Thấy nàng chăm chú vào lá thư, Ansel nói:
- Em có thể đọc nó ngay tại đây nếu muốn, hãy đưa Dox gỡ nó cho em.
Nàng tròn mắt nhìn Ansel, hai bàn tay giữ chặt lá thư:
- Đây là lá thư đầu tiên em được nhận...
- Hửm?
- Ý em là trước kia em cũng được gửi thư nhưng cha em là người duyệt.
Nên bây giờ em muốn tự mình làm mọi thứ.
Ngài bá tước mỉm cười, gật đầu:
- Được.
Nhưng trước tiên thì em phải ăn hết phần của em đi đã.
Fay đặt lá thư qua một bên, chỉ còn vài món nữa là xong rồi nhưng bụng nàng đã không thể chứa thêm thức ăn nữa.
Nàng cầm khăn nhẹ nhàng lau miệng, biểu thị ý nàng đã dùng xong bữa trưa.
Cầm lá thư lên, nàng từ từ mở nó ra, Fay chăm chú đọc mấy dòng chữ trên đó và rồi nhận ra đây là lá thư quan trọng.
Nàng nói với bá tước:
- Ansel à, đây là một lá thư quan trọng...!con gái của vị thương gia ấy đang bị bệnh đã hơn ba ngày rồi.
Ông ấy cần em giúp ngay hôm nay ạ.
- Hừm, gấp vậy sao? Nhưng sổ sách của ta vẫn chưa xong...
Ngài vừa ngạc nhiên vừa nói giọng nhỏ dần, địa chỉ đều được viết trong lá thư.
Chỉ chờ phu nhân đến đó và chữa trị giúp.
- Ngài không cần phải đi theo em đâu ạ.
- Không được, ta không yên tâm.
Cũng có không ít lần nàng ra ngoài mà không có người hộ tống và gặp chuyện không may.
Điều này khiến cho nàng không thể chối cãi được, tất cả sự bất lực thể hiện trên nét mặt nàng.
Vị thương gia ấy cũng vài lần đến đây nhưng người gác cổng lại không cho vào vì không có giấy mời từ ngài bá tước, cũng không có bất kỳ mối quan hệ thân thiết hay quan hệ chính trị gì.
Nàng cầm chặt lá thư, muốn đến đó giúp con gái ông ấy ngay lập tức nhưng lại phải có được sự đồng ý của ngài, nàng hơi lớn tiếng:
- Nhưng con gái ông ấy cần em, thưa ngài.
Bản tính nóng