La Bối vẫn luôn cảm thấy Chu Kiến Quốc là một người mâu thuẫn một cách kỳ lạ.
Giống như cô nói với bà nội lúc trước, rõ ràng khí chất trên người anh làm người ta nghĩ anh phải làm việc trong công ty lớn nhưng anh lại khoác túi vải cũ cò kè mặc cả từng đồng.
Anh nói mới tốt nghiệp tiểu học nhưng năng lực làm việc mạnh hơn nhiều so với sinh viên tốt nghiệp khoa chính quy như cô.Tuy trong xã hội ngày nay, bằng cấp cũng không hoàn toàn biểu hiện được năng lực của một người nhưng vừa nhìn Chu Kiến Quốc đã thấy không phải xuất thân từ gia đình bình thường.Rất nhiều khi anh nói những từ ngữ mà cô không thể hiểu, nếu không được đào tạo qua nền giáo dục cao cấp thì sẽ không thể đạt được loại trình độ này.Bây giờ nghĩ lại,những thắc mắc của cô đều có thể được giải đáp.
Vì sao anh không thích dùng thẻ ngân hàng, vì sao lại cho cửa hàng đứng tên một mình cô bao gồm cả xe cũng vậy,do anh là người quá hào phóng sao? Không, không phải, Chu Kiến Quốc là một người phi thường quý trọng thành quả lao động của mình.Anh bỏ ra công sức tuyệt đối để kinh doanh cửa hàng không người nên sẽ không thể ở lúc còn không quen biết đã đem cửa hàng giao vào tay cô được?Chỉ có một khả năng, đó là anh không còn cách nào khác, chỉ có thể làm như vậy.
Vì sao? Bởi vì cả tên và thân phận của anh đều là giả.
Vốn dĩ đây phải là phát hiện làm cô sợ hãi nhưng La Bối lại rất bình tĩnh mà tiếp nhận rồi.Cô hiểu mỗi người đều có bí mật không thể tiết lộ cho người khác.Nếu lúc mới vừa nhận thức Chu Kiến Quốc mà cô phát hiện anh dùng thân phận giả thì chắc chắn cô sẽ hỏi thẳng, rốt cuộc cô là chủ nhà, không thể chứa chấp một khách thuê như vậy.
Nhưng hiện tại lại không giống,cô và Chu Kiến Quốc giờ đã rất quen thuộc.Từ những cử chỉ, lời nói hàng ngày của anh cũng có thể nhìn ra được anh là một người như thế nào. La Bối cân nhắc rất lâu quyết định tạm thời làm bộ không biết chuyện này, trước kia như thế nào thì sau này vẫn là cứ như thế.
Có lẽ anh có lý do khó nói,cô quyết định chờ anh chủ động thẳng thắn.
Đúng lúc này, di động của cô vang lên,Chu Kiến Quốc gọi tới.
Anh đang ở công trường nên có tạp âm xen vào, "La Bối, có chuyện gì không?Lúc nãy cô gọi tôi đang nói chuyện với đốc công."
La Bối nhìn hàng chữ đỏ trên giao diện trang web đặt vé, chậm rãi nói: "Vừa rồi tôi ấn nhầm, không có việc gì đâu,anh xin nghỉ việc à?"
"Ừ nhưng việc này không nói rõ trong điện thoại được,gặp mặt rồi nói sau."
"Được,tôi cúp máy đây."
***
Chu Kiến Quốc nhờ bà La làm một lọ nước sốt mỳ Ý, gần đây quá bận rộn,anh không có thời gian xuống bếp nấu ăn nên đành mua một túi mỳ Ý từ siêu thị,chỉ cần nấu chín rồi tưới nước sốt lên trên,đảo đảo,thêm một quả trứng luộc là đã hoàn thành bữa tối rồi.
Anh luôn có thể tự chăm sóc bản thân mình rất tốt. La Bối đi vào phòng anh, trong phòng rất sạch sẽ,đồ đạc sắp xếp gọn gàng ngăn nắp, Chu Kiến Quốc ngồi trên ghế đang ăn một đĩa to mỳ Ý.Sau khi ăn xong,anh nhanh chóng rửa sạch sẽ mọi thứ,rồi mới nói với La Bối: "Bởi vì mấy ngày trước tôi còn chưa suy nghĩ kỹ nên chưa nói cho cô,tôi nghỉ việc là vì tôi tìm được một công việc khác rồi.Cách công ty của cô còn rất gần, một cửa hàng sửa chữa ô tô, là một người thân thích của đồng nghiệp mở.Mới bắt đầu tôi sẽ học việc đã, tiền lương chắc chắn không cao bằng làm ở công trường, nhưng tôi muốn thăm dò cách hoạt động của tiệm sửa chữa ô tô.Sau đó chúng ta có thể tự mở một xưởng, đến lúc đó tự tôi làm công cho mình."
La Bối ngạc nhiên, "Xưởng sửa chữa ô tô á?"
"Ừ, tôi nghĩ kỹ rồi, nếu nhanh thì trong vòng mấy tháng, đến lúc đó chúng ta dùng tổng lực,tôi sẽ tìm thêm việc khác cố gắng kiếm thêm vốn.Lợi nhuận bán mía kiếm trong thời gian này sẽ dùng để mua thêm máy bán hàng đặt trong khách sạn.Nếu thuận lợi, một tháng cũng có thể thu được hơn một vạn tệ.Cộng thêm chúng ta còn có mấy vạn tệ,nếu không bán mía được nữa, chúng ta vẫn có thể đi bán các loại trái cây khác.Đặt mục tiêu là trước ăn tết sẽ khai trương xưởng."
Bọn họ còn một vạn đầu tư cổ phiếu cũng có thể kiếm thêm một khoản, nhưng Chu Kiến Quốc không nói cho La Bối nói,anh không muốn tăng thêm sự hứng thú cho La Bối đối với xào cổ thậm chí ôm dựa vào cổ phiếu để làm giàu.
"......Vâng, tôi biết rồi, nếu đến lúc đó còn thiếu, tôi có thể thử đi mượn."
Chu Kiến Quốc lắc lắc đầu, "Dù sao cái xưởng này cũng không phải một hai tháng mà có thể mở được nên cố gắng không cần đi vay tiền người khác càng tốt, chúng ta cứ cố gắng nỗ lực trước đã."
"Được!"
La Bối định hỏi anh xưởng sữa chữa ô tô phát tiền lương mà không cần thẻ ngân hàng sao? Nhưng lời đến bên miệng lại nuốt xuống.Nếu anh đã quyết định từ chức thì chắc cũng giải quyết rồi,cô không cần lo lắng làm gì.
***
Thời gian trước quốc khánh,ngày nào Phương Cảnh Châu cũng gọi điện thoại cho La Bối, hỏi cô bao giờ đến đây. La Bối vốn dĩ không muốn nói chuyện với Trần Lan, nhưng cô nghĩ sắp đi gặp Phương Cảnh Châu nên lúc gặp Trần Lan,cô mới hỏi xem cô ta có muốn gửi gì cho cha mẹ và con trai không?
Trần Lan hiện tại đi sớm về trễ, mỗi tháng trừ bỏ giao tiền thuê nhà và tiền điện nước thì không tiếp xúc với La Bối.
"Không." Trần Lan nói chuyện với La Bối rất khách khí, rốt cuộc không có Phương Cảnh Châu thì quan hệ hai người cũng chỉ là chủ nhà và khách thuê,ngoài ra không có mâu thuẫn