Trúc Hiên Viện.Tên cũng giống như cảnh, xung quanh chỉ toàn trúc, bên trong có một ngôi nhà nho nhỏ, thoạt nhìn đơn sơ cũ kĩ nhưng lại rất sạch sẽ, đồ đạc bên trong không có thứ gì đáng giá, chỉ có một vài bức tranh do chính tay Dung Tuyết Vận vẽ nên.Đây chính là nơi ở của hai mẹ con Dung Tuyết Vận và Âu Dương Mộ Tuyết, rõ ràng là chính thê và đích nữ của Âu Dương gia, lại bị đối xử không thua gì đám gia nô trong phủ.Từ khi sinh ra Âu Dương Mộ Tuyết , hai mẹ con bọn họ không ngày yên ổn. Dung Tuyết Vận vốn là đích gia chủ mẫu, bỗng một đêm bị đoạt lại quyền hành trong tay, bị lấy đi mọi thứ, từ một phu nhân mọi người hầu hạ liền trở nên thất sủng.Tuy nàng xuất thân trong Dung gia, một gia tộc có đến hai Đại Thần sơ cấp, nhưng từ khi lấy Âu Dương Sơn , nàng không còn tu luyện, chỉ chú tâm chăm lo gia tộc. Thế nên hiện tại, Dung Tuyết Vận chỉ dừng lại ở Chiến Thần trung cấp.Âu Dương Mộ Tuyết ngước nhìn mẫu thân đang chăm chú thêu khăn tay cho nàng, lại nhìn vẻ mặt của mẹ mình, nàng biết trong lòng mẫu thân đang nghĩ gì-Mẫu thân, có phải hôm qua người lại bị bọn họ bắt nạt không ?- Nha đầu lạnh lùng con hôm nay cũng biết quan tâm đến mẫu thân rồi sao? Dung Tuyết Vận bỏ kim chỉ trong tay ra, đến bên vuốt đầu nữ nhi mệnh khổ của nàng.Một tiểu cô nương xinh đẹp như vậy, tuy chỉ mới mười hai tuổi nhưng lại rất chính chắn, lại biết suy nghĩ cho mẫu thân. Haiz… sao nữ nhi của nàng lại khổ như vậy chứ.Nhớ lại mười hai năm trước, khi đang mang thai nữ nhi một nhà ba người bọn họ rất hạnh phúc, Âu Dương Sơn lúc đó bận rất nhiều công vụ nhưng vẫn rất quan tâm hai mẹ con họTuy rằng trong nhà lúc đó có rất nhiều tiểu thiếp, nhưng Lâm Tinh Mẫn vẫn chưa xuất hiện, vẫn được coi là chưa có sóng gió gì.Nhưng vào lúc Âu Dương Mộ Tuyết cất tiếng khóc đầu tiên, Kim Cầu khảo nghiệm Linh căn cho nàng lại không phát sáng, chứng tỏ nữ nhi nàng không mang được một linh khí nào cả, lúc đó Âu Dương Sơn bị cả gia tộc chê cười, cũng từ đó không còn quan tâm đến mẹ con họ nữa.Dung Tuyết Vận lại cảm thấy rất kì lạ, rõ ràng vào lúc Mộ Tuyết sắp chào đời, nàng cảm nhận được một luồng linh khí rất mạnh mẽ của Mộ Tuyết, nhưng sau đó lại vụt tắt, nàng cũng đã mất rất nhiều thời gian để điều tra, nhưng cuối cùng vẫn không có kết quả gì. Hiện tại chỉ chờ vào ý định của ông Trời, có muốn mẹ con bọn họn sống tốt hay không.Nhưng Âu Dương Mộ Tuyết lại không nghĩ như mẫu thân mình, nàng muốn làm cho từng người từng người của Âu Dương Gia phải trả giá, nhung nàng biết muốn cho họ thống khổ nàng phải cố gắng rất nhiều, thậm chí phải đổ máu.- Mẫu thân, con muốn gặp Ngoại côngÁnh mắt Âu Dương Mộ Tuyết như phát sáng nhìn vào Dung Tuyết Vận , kiên quyết nói. Khuôn mặt nàng xinh đẹp động lòng người, từ mái tóc như dòng suối mượt mà, đôi môi đỏ không cần son, đến làn da trong suốt mịn màng không tì vết.Tuy nàng chỉ mới mười hai tuổi nhưng đã là một tiểu mĩ nhân động lòng người, cũng chính vì điều này mà làm cho Lâm Tinh Mẫn thêm ghen ghét, tìm mọi cách hãm hại hai mẹ con Âu Dương Mộ Tuyết .Sở dĩ nàng muốn gặp ngoại công, cũng chính là Dung Hàm Tịnh, trước kia từng là Tể Tướng đương triều phò tá lão hoàng đế Vạn Vân Hạnh từ khi hắn còn là thái tử, tuy nhiên sau này vì muốn tránh xa triều đình muôn phần thâm hiểm nên đã cáo lão hồi hương.Ngoại công nàng còn là Đại Thần sơ cấp, mấy chục năm tu chân đến cả cha nàng cũng phải kính nể bảy phần, nhưng vì ngoại công ở rất xa nên hình như Âu Dương Sơn lại quên mất có một nhạc phụ đại nhân lợi hại như thế.Còn về phía mẹ nàng, rất nhiều lần gửi thư cho ngoại công nhưng lại bị Âu Dương Sơn cùng Lâm Tinh Mẫn phát hiện, không thể nào nói tình hình cho ngoại công biết được.Thậm chí Âu Dương Sơn còn dùng tính mạng Âu Dương Mộ Tuyết ra đe dọa, làm cho Dung Tuyết Vận không thể nào cầu cứu Dung Hàm Tịnh.- Mẫu thân biết con rất muốn gặp ông ngoại, mẫu thân cũng rất nhớ ông ngoại, nhưng mẫu thân thật sự đã hết cách.Dung Tuyết Vận đau lòng nhìn nữ nhi, càng đau lòng hơn khi nhớ về cha mẹ mình, nàng thật sự đã không còn cách gì nữa rồi. Trong suốt mười hai năm qua,