Tinh Mẫn Tú.Cái viện to lớn này, là do Âu Dương Sơn sai người xây dựng theo ý của Lâm Tinh Mẫn , bởi vậy nó mang tên nàng ta. Nơi đây ánh sáng ngập tràn, hàng trăm loài hoa thay nhau khoe sắc.Bên trong toàn là vật quý giá, thậm chí một số món được hoàng đế ban thưởng. Đình viện được làm từ gỗ quý, đôi chỗ còn được dát vàng, nạm châu. Phải nói Qúy phi trong cung sủng ái được bao nhiêu thứ, nàng ta chỉ có hơn, chứ không được thiếu. Đúng là xa hoa không chịu nổiMà sự xa hoa này, không phải vì nàng ta sinh cho Âu Dương Sơn một thiên tài Đấu khí- Âu Dương Triết sao. Tuy mới mười một tuổi, nhưng đã đồng thời luyện được Kim khí và Mộc khí, được Thiên Nhân Học Viện mời đến. Mà Âu Dương Triết, chính là chỗ dựa cho nàng ta hống hách.Lâm Tinh Mẫn nằm trên trường kỷ, xung quanh là Tiểu Thúy, Tiểu Đào đang cầm quạt liên tục, không dám chậm trễ.- Xuân Hồng, người ngươi cho đi Trúc Hiên Viện, đều mang lên cho ta.- Dạ ! Chủ tử. Nô tì đi ngay.Khắc sau, Xuân Hồng mang bọn nha hoàn đến- Thưa chủ tử, người đến rồi !-Tốt ! Biết được những gì, mau nói hết. Lâm Tinh Mẫn hướng về phía bọn họ, cất giọng ra lệnh.Bọn nha hoàn vội vàng bẩm báo.Từ bên người bọn nha hoàn biết được, Âu Dương Mộ Tuyết thật sự là mắc bệnh khó chữa, không biết nguồn cơn căn bệnh. Lại còn bị đánh trở về, nhưng Lâm Tinh Mẫn không quan tâm việc người của nàng ta bị đánh, dù sao chỉ là vài tiểu nha hoàn, không đáng tiếc.So với tính tình của Dung Tuyết Vận, nàng ta biết rõ, Dung Tuyết Vận đã thực sự nổi giận , bằng không sẽ không ra ta như vậy.Ngược lại Lâm Tinh Mẫn vui mừng lộ rõ, vì chuyện này đang theo ý muốn nàng ta, khiến cho mẹ con bọn họ chết thảm, nhưng vẫn không hiểu nổi.- Lạ thật, chính ta không hạ độc nó, thật sự có người lại giở trò quỷ hay sao ?Nha hoàn bên cạnh thập phần cẩn thận dùng quạt cho Lâm Tinh Mẫn, vị tổ tông này tuy rằng xinh đẹp nhưng rất thủ đoạn, lại còn ngoan độc, chỉ khi trước mặt lão gia mới trưng ra vẻ mặt dịu dàng nhu thuận. Còn sau lưng, chẳng hạn như ở đây lúc này, chỉ cần sai sót nhỏ, là có thể bị đại bản đánh đến chết.Chợt thấy Xuân Hồng tay bưng hoa quả lên, nhỏ giọng nói.-Nô tì thật sự không hiểu, ở Âu Dương gia bây giờ, ai có gan lớn trước mặt của chủ tử giở trò chứ ?Xuân Hồng chính là đại nha hoàn bên cạnh Lâm Tinh Mẫn, được mang từ nhà mẹ đẻ làm nha hoàn hồi môn, cũng là tâm phúc của Lâm Tinh Mẫn , bao nhiêu việc tốt của Lâm Tinh Mẫn cũng không ít từ người này mà ra. Lại chỉ có nàng có tư cách nói chuyện nhất trong đám hạ nhân ở Tinh Mẫn Tú này- Không lẽ chủ tử, mẹ con bọn họ là đang diễn kịch sao ?Lâm Tinh Mẫn từ trường kỷ ngồi dậy, vuốt nhẹ lại mái tóc hơi rối, đưa tay ra hiệu nha hoàn mang trà đến, nhấp một ngụm, ánh mắt lơ đãng, nhưng rất sắc bén- Cứ đợi xem, nếu thật sự như vậy, bọn họ cũng không thể giấu diếm. Lúc đó ta tự khắc biết hành xử. Còn nếu là thật, ta không phải được lợi sao !- Dạ ! Chủ tử anh minh- Ngươi cũng mau đi hỏi xem, Học Viện của tiểu thiếu gia bên đó, tại sao chưa có tin tức.- Dạ chủ tử, nô tì đi ngay.***Trong cung.Hoàng đế Vạn Vân Hạnh tay cầm tấu chương, ánh mắt thâm thúy quét xuống đám đại thần bên dưới. Buổi thượng triều đã được hai canh giờ, chủ yếu tập trung cái gì mà xây dựng đất nước, cái gì mà phát triển tài nguyên. Nhưng xem ra, các vấn đề nhàm chán đó lại bàn tán rất sôi nổi.Bỗng nhiên, Vạn Vân Hạnh mở miệng.- Đấu khí sư cuộc thi năm nay, đã chuẩn bị đến đâu rồiNgẩng đầu lên chỉ thấy Vạn Vân Hạnh nhẹ tựa lưng vào ghế, môi khẽ mở nhưng cũng đủ uy nghiêm, chúng thần lại cuối thấp đầu, không dám nhìn thẳng. Bầu không khí bỗng dưng trầm mặc.- Khởi bẩm hoàng thượng, mọi việc đang trong công tác chuẩn bị, chỉ một vài bước là hoàn tất, thỉnh hoàng thượng yên tâmNgười nói là Âu Dương Sơn, vì trong triều đình này, người dám mở miệng với Vạn Vân Hạnh, nói về việc đó , chỉ có hắn. Không phải vì bọn họ sợ, mà là thủ đoạn của Vạn Vân Hạnh, bọn họ đã biết thừa, chỉ là không muốn mở kim khẩu thôi.- Vậy tốt, các khanh mau chuẩn bị, đừng để xảy ra sơ xót.-Bãi triềuĐám quần thần đồng thời quỳ rạp, hô to- Cung tiễn hoàng thượng. Hoàng thượng vạn tuế, vạn vạn tuế !Nói xong, bọn họ lần lượt ra vềBóng lưng Vạn Vân Hạnh khuất xaTrong cung lúc này, chỉ còn lại hai người.Ngự sử Lâm Ngạn Tổ, cũng là thân huynh của Lâm Tinh Mẫn. Người này cũng tâm cơ không kém.,Bước đến bên cạnh Âu Dương Sơn , chắp tay hành lễ, xong lại nói- Ngài xem hoàng thượng thật gấp gáp, từ đây đến cuộc thi Đấu khí sư, cũng hơn năm tháng nữa. Bây gờ đã hỏi chuẩn bị xong chưa, thật sự hết cách.- Còn không thể gấp gáp sao. Bây giờ hoàng thượng muốn chiêu mộ nhân tài, chỉ còn cách đó.Âu Dương Sơn tay cũng chắp tay lại, rồi bước nhẹ nhàng về phía trước, trả lời.