Biên tập : R Bê Đê
" ... kẻ này nhất định phải chết. "
Qua một khoảng thời gian, bọn họ cũng gặp được rất nhiều người sống sót va dị năng giả, ngoại trừ bé con Lương Tư ra thì Lê Chấn và Phương Hoà chưa từng thấy dị năng giả nào có cấp bậc tương đương với họ cả.
Cậu và Lê Chấn có thể thăng cấp dị năng nhanh như vậy là do có không gian và hồ nước được linh thạch chăm chút, có thể giúp bọn họ khôi phục lực lượng, hơn nữa, chỉ còn có tinh hạch thì hồ nước sẽ được duy trì, lực lượng ngày càng nồng đậm.
Trừ cái này ra thì Lê Chấn và cậu còn tu luyện pháp quyết bên trong ngọc bích, pháp quyết này cũng giúp dị năng tăng cường, thế nên cấp bậc họ cao là tất nhiên nhưng nếu ngườ trong bệnh viện kia có cấp bậc không kém họ bao nhiêu thì hẳn là người này đã dùng một phương pháp đặc thù nào đó chăng?
Nhưng cậu cảm thấy người này toả ra sát ý, một lần nữa nhảy xuống gϊếŧ tang thi, nói với Lê Chấn. " Đi lên xem thử nhé? "
Le Chấn gật đầu. " Nhưng phải cẩn thận, sau khi đi vào thì không được lỗ mãng, phải biết tự vệ. "
Móng vuốt lộ ra móc câu sắc nhọn. " Vâng, vâng, biết rồi. "
Sau đó, một người thì dọn dẹp tang thi quanh bệnh viẹne, một mèo nhanh nhẹn đi vào trong.
So với cái bệnh viện bị tang thi thực vật chiếm lúc trước thì chỗ này lớn hơn không biết bao nhiêu lần, hơn nữa tang thi bên trong càng đông hơn.
Phương Hoà đứng trên tay vịn treo tường, dùng lưỡi dao gió chọc đầu tang thi đào ra một viên tinh hạch móng vuốt vừa sờ vào, tinh hạch hoá thành năng lượng chui vào khômh gian, sau đó nhìn Lê Chấn đang gϊếŧ tang thi theo vào. " Trong này số lượng tang thi đã ngưng kết ra tinh hạch nhiều hơn bên ngoài. "
Lê Chấn gật đầu, đâu chỉ có vậy, tang thi trong này cũng mạnh hơn, chẳng qua là Phươnh Hoà nhanh nhẹn, tang thi không tấn công được cậu, cậu không cảm nhận được thôi.
Phương Hoà hứng phấn, vừa đi vừa nâng cao tinh thần. " Vậy thì sau này chúng ta đu tới đâu, thì tới quét bệnh viện trước nha. "
Cùng là gϊếŧ tang thi, nhưng sau khi gϊếŧ tang thi ở đây, Phương Hoà có cảm giác như mình vớ đươc dê béo. Tưởng tượng hồ nước trong khômg gian dồi dào linh lực, cậu lại thấy tinh thần chiến đấu chảy khắp người.
Lê Chấn nhìn nhóc mèo càng ngày cành hưng phấn nhảy vào đàn tang thi, đứng ở phía sau âm thầm khống chế những con tang thi xung quanh.
Khi ở phòng thí nghiệm thì Phương Hoà có nhiều kinh nghiệm thực tiễn, cậu gϊếŧ một mạch tới tận tầng 3, sau đó nhớ ra một vài việc lại chạy lại leo lên vai Lê Chấn. " Sau khi mạt thế đến, các đội đi săn thú và tìm vật tư không dám vào bệnh viện vì bệnh viện chính là sào huyệt của tang thi, tuy rằng không phải nơi nhiều tang thi nhất, nhưng lại là nơi có tang thi xuất hiện sớm nhất, khi con người biết đứng lên gϊếŧ tang thi thì tang thi ở đây đã biết tiến hoá rồi. "
Lê Chấn duỗi tay nghịch tai mèo. " Em không thấy cách nói này có lỗ hổng sao? "
Lỗ hổng gì? Phương Hoà thấy một con tang thi từ cửa cầu thang tầng 4 xông về phía bọn họ, vừa vung móng vuốt vừa nói. " Lỗ hổng gì? Đây là kinh nghiệm sống sót ở mạt thế, lúc đầu có rất nhiều đội đi săn đi tới các thành phố để tìm thuốc men, chết vô số người ở trong các bệnh viện, sau đó nơi này trở thành ác mộng của đội tình nguyện, muốn tìm được thuốc còn phải dựa vào vận may. "
Lê Chấn gật đầu, ôm Phương Hoà đi lên tầng 4. " " Sào huyệt " , tôi thấy có chút vấn đề. "
" Không đúng sao? Nơi này nhiều tang thi vậy, không gọi là sào huyệt thì gọi là gì?
Lê Chấn gϊếŧ chết một con tang thi bám phía sau, nhìn về phía Phương Hoà. " Ở bệnh viện nhiều tang thi là do nửa đêm trước mạt thế, nhiều người bị sốt được đưa tới bệnh viện, nhưng em đừng quên là những dị năng giả vào thời điểm ấy cũng phát sốt, cũng được đưa vào bệnh viện. "
Phương Hoà nhìn Lê Chấn vung tay đánh chết một con tang thi, cảm thấy lời hắn nói có gì đó rất đáng sợ. " Ý anh là sao? "
Lê Chấn thoáng nhìn lên tầng 5. Giải thích cho Phương Hoà. " Bệnh viện không chỉ là sào huyệt của tang thi, ở đây cũng có rất nhiều dị năng giả, thậm chí là nhiều nhất. "
Lúc trước bọn họ gặp được một con tang thi thực vật ở bệnh viện, nhưng ở đây lại không có, còn vì sao không có các dị năng giả khác ở đây, nơi này không gần với căn cứ tạm thời, nhưng cũng không xa là bao, tại sao lại không có dị năng giả hay người sống sót nào từ đây chạy ra?
" Ý anh là ở đây có một tang thi vô cùng mạnh ... " Phương Hoà nhanh chóng hiểu ý Lê Chấn.
Lê Chấn nhìn thoáng qua Phương Hoà, nói tiếp. " Hoặc ở đây không nên chỉ có một dị năng giả. "
Phương Hoà nhìn bóng tối ập đến ngoài hiên cửa, không có một ánh đèn nào, Lê Chấn nói những điều này khiến Phương Hoà nhớ lại những kí ức tối tăm khi xưa.
" Mèo Con? "
Phương Hoà vung móng vuốt, lắc đầu, ném những ý nghĩ không vui đó sang một bên, cách làm việc của phòng thí nghiệm như mấy kẻ điên, bị ép đến điên, nhưng giờ mới là lúc nào? Không có khả năng những chuyện điên rồ như thế sẽ xảy ra lúc này.
" Không có gì, đi tiếp thôi. " Nói rồi cậu chạy tới cầu thang.
Một người một mèo vừa đi vừa giét tang thi, một bên cũng không quên thu nhặt đồ dùng thuốc men y tế.
Khi tới tầng 9, hai người mới gặp được con tang thi tiến hoá đầu tiên, là một con tang thi tiến hoá có bộ tóc rất dày, cho dù chặt đứt hết, nó vẫn sẽ mọc lại, lông mèo đều xù cat lên, vội vàng ngồi lại lên vai Lê Chấn, loại tang thi này rất kinh tởm, cậu dứt khoát để Lê Chấn tự xử lý.
Con tang thi này không phải quá mạnh nhưng một bộ tóc dài biết tấn công vô cùng phiền phức, rất khó gϊếŧ được nó, Lê Chấn trực tiếp dùng tinh thần lực khống chế con tang thi mới tiến hoá đầu óc vẫn chưa thông minh cho lắm này, bóp vỡ đầu nó.
Phương Hoà nhìn tóc bay đầy trời, cả mèo cảm thấy không ỗn hai chân trước ôm lấy đầu Lê Chấn, dùng sức dụi mặt vào cổ hắn.
Lê Chấn vỗ vỗ lưng mèo con trấn an, sau đó ôm lấy nhóc mèo đi lên tầng mười.
Chờ khi Phương Hoà ngẩng đầu lên nhìn, cậu ngạc nhiên nhìn hành lang bệnh viện trống không, không có bóng tang thu nào. " Sao lại không có tang thi? "
Lê Chấn duỗi tay xoa lông Phương Hoà. " Chỉ có thể là do dị năng giả ở phía trên vô cùng quỷ dị đáng ngờ.
Tầng 10 là khi nằm bệnh, Phương Hoà nhìn trạm hộ sĩ đối diện cửa cầu thang, bên trong đồ vật tán loạn, những vẫn không có một mống tang thi nào, sau đó, cậu nhìn những cửa phòng bệnh đang đóng. " Bên trong có khi nào có tang thi không? "
Lê Chấn lắc đầu, hắn cảm ứng được, bên trong không có bất cứ con tang thi nào. " Không có. "
Đi lên trên thêm ba tầng lầu, vẫn không xuất hiện tang thi, Lê Chấn mơ hồ cảm nhận được dị năng của dị năng giả kia, hắn vuốt đuôi mèo. " Dị năng giả hệ tinh thần. "
Phương Hoà còn đang định đi kiểm tra các phòng bệnh đang bị đóng kia, biết đâu chừng Lê Chấn đoán sai, nhưng nghe hắn nói vậy, cậu lập tức ngẩng đầu, nếu là vậy thì đúng là chẳng trách, có