Edit: Tiệm Bánh Sò
Hai tin trước tuy cũng rất nặng ký nhưng tạm thời vẫn được xem là bình thường, nhưng cái thư thông báo trúng tuyển cuối cùng là thế nào đây hả! Chẳng lẽ tối cô mộng du ra nước ngoài thi đại học??? Cô hiếu học dữ vậy hả?!
Không đúng, Văn Tâm bình tĩnh lại.
Cô vô cùng chắc chắn, từ khi xuyên đến quyển sách này cô chưa từng có ý định tham gia thêm lĩnh vực nào ngoài giới giải trí, ngoại trừ đua xe.
Mà đang yên đang lành trường đại học ở nước ngoài cũng sẽ không đột nhiên gửi thư báo trúng tuyển cho cô được.
Hoặc có thể một trường đại học vô danh nào đó thấy gần đây cô nổi tiếng rồi muốn mượn danh tiếng cô; hoặc cũng có thể...!
Văn Tâm nghĩ đến bé mèo quýt có liên hệ với các trường đại học duy nhất trong đám mèo nhà mình, hỏi Lý Tinh Tinh: "Đại học nào vậy?"
"Để em xem, hình như là...!đại học Cornell[1] của Mỹ."
(P/s: Trong chương này nói đây là trường của Bé tư, nhưng mình thấy trong chương 48 thì nhắc đến Stanford, không biết là tác giả có nhầm không, nhưng mình cứ để theo nguyên tác vậy.
Thực tế trong chương này nguyên raw là "美国康韦斯特大学" thế này, convert lại là "đại học Cornel West" nhưng mình search mãi không ra, chỉ có trường Cornell này là gần giống nên mình để vậy, bạn nào biết chỗ này chỉ mình với nha~)
Lý Tinh Tinh lấy điện thoại mở file ra xem, cô bé lập tức trừng lớn mắt.
Lúc thư vừa được gửi đến, cô bé vẫn còn chưa để ý lắm, chỉ thấy bức thư báo trúng tuyển này cứ như đồ giả nên mới hỏi Văn Tâm.
Nhưng giờ nhìn thấy tên trường, cô bé mới kinh ngạc phát hiện chuyện này không thể tin được đến thế nào.
Tuy Lý Tinh Tinh chỉ tốt nghiệp đại học bình thường trong nước, nhưng cô bé biết danh tiếng của đại học Cornell, có rất nhiều học sinh xuất sắc trong nước học đến vỡ đầu cũng không thể vào được đây.
Vậy mà Cornell lại đột nhiên gửi thư báo trúng tuyển cho chị Tâm Tâm...!
Lý Tinh Tinh không dám tin nổi, vì cô bé biết, Văn Tâm vào giới sớm, bằng cao nhất chỉ có bằng cấp ba thôi, cô cũng chỉ học trong trường nghệ thuật một năm rồi bỏ học.
Nhưng dù sao giờ Văn Tâm cũng nổi tiếng rồi nên Lý Tinh Tinh không nói thẳng thư báo này là giả, chỉ cẩn thận hỏi: "Chị Tâm Tâm, chị nói xem có phải là bên kia nhầm rồi không?"
"Không biết, nhưng mà trông có vẻ là vậy đấy." Văn Tâm duỗi người, vuốt mái tóc rối bời ra sau, lười biếng nói.
Lý Tinh Tinh gửi thư qua cho Văn Tâm: "Hay là chúng ta thương lượng với chị Lệ xem?"
Nếu giả thì thôi, nếu là thật thì đây đúng là một miếng bánh ngon.
Giờ Văn Tâm càng ngày càng nổi, cùng với đó, yêu cầu của mọi người với cô cũng ngày càng cao.
Ban đầu mọi người chỉ cảm thấy cô là một cái bình hoa ngốc nghếch không có kỹ thuật diễn, sau này kỹ thuật diễn của Văn Tâm tăng lên thì mọi người sẽ dần có thiện cảm với cô hơn.
Về sau, mọi người phát hiện trên người Văn Tâm có rất nhiều điểm đặc biệt, ví dụ như rất thu hút động vật, ví dụ như cô làm chuyện gì cũng nỗ lực hết mình...!Dần dần, Văn Tâm đã nhận được sự yêu thích và ủng hộ của nhiều người.
Nhưng điều này cũng đồng nghĩa với việc mọi người khó tránh khỏi đề ra yêu cầu cao cho cô, cũng dần tìm ra một số điểm không hoàn hảo của cô.
Ví dụ như: bằng cấp, gia đình.
Xuất thân của gia đình không thể thay đổi được, nhưng bằng cấp thì có thể cải thiện.
Đặc biệt lại còn là một ngôi trường danh giá như vậy...!cho dù chỉ một cái danh thôi cũng được! Vậy cũng đủ khiến bao người hâm mộ rồi.
Ngay cả Lý Tinh Tinh tốt nghiệp lâu rồi cũng không kìm được hâm mộ, thậm chí còn bắt đầu ảo tưởng: "Vừa hay "2030" có một phần quay ở Mỹ, nếu chị Tâm Tâm có thể đi học ở đại học Cornell, vừa học vừa quay phim..." Đến lúc đó cô chính là nữ minh tinh vừa nổi tiếng vừa mang hào quang học hành rồi.
Lý Tinh Tinh cho rằng Văn Tâm cũng sẽ rất kích động, dù sao đó cũng là đại học Cornell mà, ai mà không mê.
Nhưng biểu hiện của Văn Tâm lại bình tĩnh hơn trong tưởng tượng của Lý Tinh Tinh nhiều.
Thậm chí cô còn không nhìn bức thư báo trúng tuyển kia đến lần thứ hai.
"Không cần hỏi, dù sao chị cũng không đi." Cô chỉ hơ liế qua rồi ngồi ngay ngắn lại, xuống giường xỏ dép, nên làm gì thì làm, sau đó, dưới ánh mắt khiếp sợ của Lý Tinh Tinh, cô giải thích: "Chị hiểu rõ năng lực học tập của chị, đại học bình thường còn chưa tốt nghiệp nổi, đến mấy chỗ đó à, em thấy tóc chị rụng còn chưa đủ hả?"
Bằng cấp của Văn Tâm cao hơn nguyên chủ một chút, cô là sinh viên của Học viện điện ảnh.
Nhưng đó cũng chỉ là Học viện điện ảnh, không phải Thanh Hoa Bắc Đại gì đâu.
"Nhưng chị Tâm Tâm, đó là Cornell đó..." Đại học danh tiếng, cái nôi của nhiều nhân tài...!Những lời sau này, Lý Tinh Tinh không nói ra.
"Chị biết trường này rất tuyệt." Văn Tâm cười, thầm nghĩ, trường Bé tư học có thể không tuyệt sao? Nhưng dù có tốt đến đâu thì cũng không liên quan đến lĩnh vực của cô.
Tuy không biết Bé tư gửi thư báo này cho cô có ý gì, ý tốt cô nhận nhưng đi học à, thôi đi.
"Nếu chị Tâm Tâm không muốn đi thì để em gửi thư phản hồi lại." Lý Tinh Tinh nói.
"Được." Văn Tâm gật gật đầu, chuẩn bị đi rửa mặt.
"Ấy từ từ đã chị Tâm Tâm, còn có hai việc nữa."
"Chị nhận đóng MV của Liên Văn Bách." Văn Tâm không quay đầu lại, nói.
Nước Mỹ, đại học Cornell.
Tít tít.
Máy tính của Lâm An nhận được thư trả lời từ văn phòng đại diện của Văn Tâm.
Ngữ pháp tiếng Anh trong thư hơi cứng ngắc, nhưng ý biểu đạt cũng rất rõ ràng.
Cô rất cảm ơn ý tốt của đại học Cornell, nhưng trước mắt Văn Tâm vẫn chuyện tâm cho sự nghiệp, không có ý định theo học.
Thấy thư trả lời, nét mày vẫn còn non nớt trên gương mặt thiếu niên hơi chau lại.
Cha cậu đứng bên cạnh cẩn thận quan sát vẻ mặt cậu, thấy Lâm An nhíu mày, lập tức hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
"Không có gì." Lâm An tắt khung màn hình, xóa thư, bình đạm nói.
Trên mặt cha cậu đầy sự lo lắng.
Từ khi sinh ra, đứa nhỏ Lâm An này đã hơn người, từng hành động cử chỉ của cậu đều được mọi người chăm chú theo dõi.
Qua mười bốn năm, Lâm An