Tác giả: Lê Hạ BăngTừ khi hai người về ở chung với nhau, thời gian Mew ở nhà nhiều hơn hẳn.
Còn Gulf ở với Mew một tuần liền mập hơn trông thấy.Ngày nào Mew cũng trổ tài nấu đủ món ngon cho cậu ăn, dinh dưỡng có thừa.
Buổi trưa nhiều hôm cậu ở trường, Mew cũng làm bento(*) mang lên trường cho cậu, làm đám bạn cậu ghen tị đến sắp khùng rồi.(*) Bento: Cơm hộpHôm nay là thứ bảy, Gulf chỉ có tiết buổi sáng nên chiều cậu ở nhà một mình.
Mew lúc sáng sau khi đưa cậu đến trường đã nói hôm nay mình có việc, tối sẽ về sau.
Dặn cậu có đói thì ăn cơm trước, không cần đợi anh.Lâu rồi mới ở nhà một mình, trong một căn nhà rộng như vậy, làm Gulf có chút không quen.Gulf quyết định sẽ lau dọn nhà cửa, để không còn thời gian rảnh rỗi mà nghĩ linh tinh nữa.Nói là làm luôn, Gulf cầm khăn lau với nước xịt kính vừa ngâm nga hát vừa lau cửa kính ngăn giữa phòng khách và phòng bếp.Nhà vẫn có người dọn vệ sinh theo giờ đến dọn dẹp nên sạch sẽ, không có bẩn lắm, nên Gulf cũng không tốn nhiều sức, chỉ là làm cho có việc thôi.Đang ngâm nga bài chú voi con – nhạc thiếu nhi thì một hồi chuông điện thoại vang lên, cắt ngang âm thanh của cậu.Gulf quay lại nhìn, là điện thoại bàn ở nhà kêu.
Gulf thấy lạ, vì điện thoại này từ khi cậu đến nhà Mew đến giờ vẫn chưa bao giờ thấy nó kêu, cậu còn nghĩ nó để làm cảnh nữa cơ, đây là kiểu điện thoại cổ của Châu Âu.“Alo.” Gulf đi lại nhấc máy.Bên kia là một khoảng im lặng, không có bất kì âm thanh nào.“Alo, ai vậy ạ?” Gulf hỏi lại.“Cậu là...!đây có phải số điện thoại nhà Mew không?” Đầu dây bên kia rốt cuộc cũng lên tiếng.“Đúng rồi, hiện tại Mew không có nhà.
Anh là ai? Có chuyện gì có thể nói, tôi sẽ nói lại với anh ấy khi anh ấy trở về.”“Ha ha, thì ra là vậy.”“Ý anh là sao?” Bên kia nói một câu không đầu không đuôi làm Gulf không hiểu anh đang nói gì.“Tôi á, tôi là người mà anh Mew yêu nhất đó.
Nói như vậy là anh ấy biết, anh ấy sẽ tự tìm tôi.” Tự tin trả lời.“...”Lần này đến lượt Gulf im lặng, cậu đang nhớ, đang nhớ....A, nhớ ra rồi, là người đó.“À, nếu vậy thì tôi sẽ không chuyển lời giúp anh đâu, đừng ảo tưởng rằng anh ấy sẽ gọi lại cho anh.” Lần này giọng Gulf lạnh lùng thật sự, chưa từng nghĩ rằng cậu ấy còn có một tông giọng như vậy.“Thật vậy sao? Cậu sợ anh ấy sẽ tìm tôi, nên mới không chuyển lời.”“Không, vì nếu tôi có chuyển lời thì anh ấy cũng sẽ không tìm anh.
Cho nên...!tôi sẽ không lãng phí thời gian bên nhau của chúng tôi để nói về anh đâu, ngừng mơ mộng lại đi, bây giờ đang là ba giờ chiều đấy ông anh ạ.” Gulf bật ra một nụ cười