Tác giả: Lê Hạ BăngTrong phòng khách, ba mẹ ngồi ở giữa, hai chị em ngồi ở hai bên, Mew ngồi một mình ở giữa đối diện với ba mẹ mình.Cả nhà đều đang nhìn anh, chờ anh nói chuyện.Dưới ánh nhìn của cả nhà làm anh còn căng thẳng hơn lúc thi lấy bằng tiến sĩ nữa, không, còn hơn cả lúc ký hợp đồng quyết định sự sống còn của công ty năm năm trước nữa.Cầm ly nước lên nhấp một ngụm, anh mới cắn răng nói ra một câu:“Con có người yêu rồi.”...Sau năm giây phản ứng chậm, mọi người rốt cuộc cũng phản ứng lại.“Thì tốt chứ sao nào, con mẹ cũng gần ba mươi rồi.
Có người yêu là được rồi, sao lại lo lắng như học sinh tiểu học giấu mẹ có người yêu vậy chứ!” Mẹ anh cười cười đùa nói.“Là con trai.”...Lại một khoảng im lặng, nhưng lần này là Mew lên tiếng nói trước.“Em ấy năm nay hai mươi tuổi, đang là sinh viên ở trường con dạy.”“Con...!Con mới về nước mới được có ba tháng mà, quen nhanh vậy à?” Ba anh cố gắng nói ra suy nghĩ trong lòng mình.“Dạ, bọn con chính thức quen nhau cũng gần ba tháng rồi ạ.”“Hả!!!” Giọng Prim cao hơn hẳn hai tông.“Anh hai, anh về nước ba tháng, mà anh chính thức quen người ta cũng gần ba tháng? Cái này...!Cái này là trúng tiếng sét ái tình hả anh?”Mew ngẩn đầu nhìn ba mẹ đều không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn anh, trên mặt cũng không có biểu cảm gì cả.
Anh lúc này cũng không đoán được họ đang nghĩ gì.Anh cắn răng nói liền một hơi.“Em ấy không giống với người kia, em ấy tốt hơn người đó gấp trăm nghìn lần.
Không không, không thể so sánh em ấy với người đó được, hắn không đáng được so sánh với em ấy! Xin ba mẹ hãy tin con! Con thật sự yêu em ấy!”Nói xong Mew cúi gằm mặt xuống, cằm đã sắp chạm vào cổ của anh rồi.Ba Mew nhìn anh, ông chỉ thở nhẹ một tiếng rồi cầm li nước lên uống một ngụm.“Con bình tĩnh đã, ba có nói là không tin đâu.
Ba chưa bao giờ thấy con căng thẳng đến như vậy đấy.
Người đó có vẻ là người rất quan trọng với con nhỉ? Ba có chút tò mò, nói cho ba biết được không? Bởi vì ba biết con trai ba là một người lý trí, có bản lĩnh, có khả năng nhìn nhận và phán đoán.
Nên yên tâm, ba không có ý kiến gì với bạn đời của con.
Ở cùng con, chứ không ở cùng ba!”Ông nói nửa đùa, nửa thật.
Tin tưởng anh, nhưng anh phải chịu trách nhiệm với hành động của bản thân mình, không ai có thể gánh vác thay anh.“Ừm, ba con nói đúng, có gì từ từ nói, mẹ không vội.”“Em nữa, em cũng vậy.”Chỉ có chị Ice là nhún vai tỏ vẻ tùy ý.Vậy là Mew hít sâu, sắp xếp lại từ ngữ đang loạn xạ trong đầu mình để bắt đầu câu chuyện.“Con, đúng là trúng tiếng