Lần đầu tiên Nghệ Phong cảm nhận được nội tình của thế lực siêu cấp. Hơn nữa hắn mơ hồ cảm thấy, chỉ sợ số lượng Quân cấp cao giai của Mặc gia không chỉ có thế này. Nhưng mà, Nghệ Phong cũng không bởi vậy mà từ bỏ ý đồ. Không ai ngăn cản được quyết tâm diệt Mặc gia của hắn. Nghệ Phong hít sâu một hơi, chuẩn bị vận dụng giọt máu mà vị tiền bối Thánh lão kia tặng cho hắn, Nghệ Phong muốn thông qua nó câu thông với lão, nhờ lão phái một vài võ giả tới đây.
Có Thánh Chủ Lệnh trong tay, Nghệ Phong còn sợ không có ai hay sao?
Đúng lúc Nghệ Phong chuẩn bị thi triển bí pháp, hư không chợt vang lên một tràng cười vô cùng lạnh lẽo. Cùng lúc, một cái tát vô cùng vang dội vang lên, Mặc Nguyên vốn đang quỳ trên mặt đất lập tức phun ra đầy huyết dịch, trong đó còn lẫn lỗn vô số cái răng.
- Bản Đế ngược lại muốn nhìn, Mặc gia với tư cách là thế lực siêu cấp, có xứng với danh hay không?
Lời vừa dứt, thân ảnh Liễu Nhiên đã xuất hiện bên cạnh Nghệ Phong, ánh mắt nhìn về phía Mặc Lâm té trên mặt đất lạnh lẽo thấu xương.
- Liễu lão gia hỏa, rốt cục ngươi đã đến rồi. Ha ha, nếu không bằng vào mấy người Thánh tông đến đây, đúng là rất khó bắt được Mặc gia.
Đại trưởng lão thở dài. Mà gia chủ Mặc gia vừa dò xét thoáng qua khí tức của Liễu Nhiên, sắc mặt lập tức biến thành cực kỳ khó coi. Khí tức của Liễu Nhiên tựa như thâm sơn, tựa như biển không, lão căn bản không thể tra xét được cái gì. Nghe được lời Đại trưởng lão, tựa hồ toàn bộ Mặc gia không hề có chút uy hiếp nào với Liễu Nhiên. Hắn thực sự mạnh như vậy sao?
Liễu Nhiên cũng không trả lời, ánh mắt lạnh lùng nhìn thoáng qua Mặc Lâm nằm dưới đất, hừ lạnh một tiếng nói.
- Ngươi thật to gan, ngay cả cháu ngoại của bản Đế mà cũng đám động thủ.
Lời này khiến cho trái tim gia chủ Mặc gia lại càng thêm lạnh buốt. Năm đó, Liễu Nhiên đã khiến thiên hạ đại loạn, tên khốn kiếp Mặc Lâm này đối phó với cháu ngoại của hắn, hắn còn không đổ lửa giận lên trên người Mặc gia. Nhìn thoáng qua Nghệ Phong đã nhập ma lại quay đầu nhìn Liễu Nhiên, gia chủ Mặc gia hận không thể đem Mặc Lâm lăng trì.
- Lão đầu tử, có thể giải quyết hay không?
Nghệ Phong biết rõ lão đầu tử rất mạnh, nhưng ngay cả hắn cũng không biết Liễu Nhiên đã đạt đến cấp độ gì? Hắn phải mở miệng dò hỏi, lúc này diệt Mặc gia tuyệt đối không cho phép xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nếu lão đầu tử không có lòng tin tuyệt đối, Nghệ Phong liền vận dụng Thánh Chủ Lệnh một lần nữa điều người tới đây. Liễu Nhiên quét mắt nhìn thoáng qua Nghệ Phong, sắc mặt Nghệ Phong vẫn trắng bệch, liên tục ho khan. Thấy vậy, hắn nhíu mày.
- Ngươi thiêu đốt tinh huyết phải không?
Nghệ Phong gật đầu.
- Không còn cách nào khác, chỉ có thể làm thế!
Liễu Nhiên gật đầu, lập tức nói.
- Thiêu đốt quá nhiều, muốn bản thân khôi phục chỉ sợ là việc rất khó.
Thân là y sư bát giai, Nghệ Phong đương nhiên hiểu rõ chuyện này, hắn đành cười khổ gật đầu.
- Ta hiểu rõ, trước tiên giải quyết chuyện Mặc gia, sau đó ta lại nghĩ biện pháp giải quyết.
Liễu Nhiên lắc đầu.
- Không cần, có người Mặc gia, còn sợ tinh huyết của ngươi không khôi phục sao?
Nghe được lời này, Nghệ Phong nao nao, cũng lập tức hiểu được ám chỉ trong đó. Đối với kẻ đã sa vào ma đạo như hắn là nó, thôn phệ tinh huyết của người khác cũng có thể khôi phục. Bất quá, muốn thôn phệ tinh huyết của người khác, thực lực càng mạnh mẽ lại càng có hiệu quả, hơn nữa nếu thực lực đối phương mạnh hơn hắn, hấp thu trăm phần trăm chưa chắc đã thu được một phần. Nhưng mà Mặc gia nhiều võ giả cường đại như vậy, đủ để cho hắn khôi phục bẩy tám phần.
- Ừ
Nghệ Phong gật đầu, không nói gì nữa. Có lão đầu tử áp trận, hắn không cần lo lắng xảy ra chuyện gì nữa. Có lẽ, Nghệ Phong bị người ta đánh trọng thương, lão đầu tử sẽ không hỏi đến. Nhưng Liễu Mộng Nhiên, cháu ngoại của hắn bị người ta đánh trọng thương, hắn tuyệt đối không thể buôg tha cho Mặc gia, người thân của hắn, người khác tuyệt đối không được phép khi dễ. Thân ảnh Liễu Nhiên lóe lên, lách mình đến bên cạnh Mặc Lâm. Mặc Lầm ngay cả cơ hội chạy trốn không có đã bị lão đầu tử dùng đấu khí thằng tác (dây trói đấu khí) trói chặt lấy. Sau đó ném đến
bên cạnh Nghệ Phong nói.
- Hảo hảo mà tra tấn, đừng đến hắn chết. Ngươi là y sư bát giai, đương nhiên sẽ hiểu làm cách nào khiến cho hắn có thể sống lâu nhất, chịu thống khổ lớn nhất.
- Ừ, ta biết phải làm sao!
Trong tay Nghệ Phong xuất hiện rất nhiều kim châm, toàn bộ đâm lên trên người Mặc Lâm. Mặc Lâm lập tức cảm thấy toàn thân tựa hồ bị ngàn vạn con trùng cắn xé, toàn thân vừa đau đớn, vừa ngứa ngáy khó chịu vô cùng, không ngừng lăn qua lăn lại trên mặt đất gào thảm. Tiếng gào thảm của hắn khiến cho sắc mặt đám đệ tử trẻ tuổi có mặt ở đây biến thành trắng bệch, thân thể không ngừng run rẩy. Đặc biệt là đám người Mặc gia, chứng kiến cảnh tượng Mặc Lâm không ngừng cào cấu bản thân đến mức cả người biến thành máu thịt mơ hồ, toàn thân dựng thẳng lông tơ.
Ngũ trưởng lão nhìn Nghệ Phong, nhịn không được líu hết cả lưỡi, chiêu này chính là do lão truyền dạy cho Nghệ Phong. Không thể tưởng tượng được, Nghệ Phong còn có thể cải tiến càng thêm hoàn mỹ. Y sư cùng độc thuật phối hợp, trình độ tra tấn người đạt đến cảnh giới muốn sống không được muốn chết không xong. Nam tử Vương Tọa khi xưa đã từng sử dụng qua vô số loại tra tấn, lúc này nhìn Mặc Lâm lăn qua lăn lại trên mặt đất, chợt phát hiện ra thủ đoạn tra tấn của hắn cùng vị huynh đệ Thánh cấp kia thật quá ấu trĩ, quanh đi quẩn lại cũng chỉ có vài chiêu, so với Nghệ Phong hạ bút thành văn, quả thực là không cùng một đẳng cấp. Liễu Nhiên nhìn Mặc Lâm lăn qua lăn lại trên mặt đất nhận hết mọi loại thống khổ, hừ lạnh một tiếng quay đầu nhìn về phía gia chủ Mặc gia.
- Hiện giờ đến phiên các ngươi!
Gia chủ Mặc gia thấy Liễu Nhiên như vậy thì hừ lạnh, nói.
- Ta cũng không tin, thật sự ngươi mạnh mẽ đến trình độ này!
Nói xong, gia chủ Mặc gia đột nhiên tung ra một quyền, hung hăng đánh thẳng tới.
- Không biết tự lượng sức mình!
Liễu Nhiên khinh miệt hừ một tiếng, tùy ý đánh ra một quyền. Dưới một quyền này, gia chủ Mặc gia phun máu bay thẳng ra ngoài, thân thể hung hăng đập lên trên tường cung điện, lại phun thêm một ngụm máu nữa, cả người run rẩy muốn đứng lên, nhưng rốt cục cũng không bò dậy nổi. Đệ tử Mặc gia hoảng sợ, thực không ngờ gia chủ Mặc gia đã bước vào Quân cấp bát giai, nhưng trên tay Liễu Nhiên ngay cả một chiêu cũng không thể tiếp nổi.
- Nếu Mặc gia ngươi chỉ có như thế này, như vậy thì giống như Nghệ Phong nói, tự kết liễu đi, giao ra hồn thể, miễn cho bản Đế phải động thủ!
Liễu Nhiên cũng không có xuất thủ đả thương đệ tử của Mặc gia, một lần nữa thu tay đứng đó. Mặc dù trong hàng ngũ những siêu cấp thế lực Mặc gia xếp hạng chót, nhưng bọn hắn có thể bảo trì ngôi vị nhiều năm như vậy. Thực lực cũng không chỉ có chừng này. Dù sao, nếu chỉ vẻn vẹn biểu hiện ra thực lực cường hãn, nhưng muốn tiến vào hàng ngũ thế lực siêu cấp vẫn còn kém xa. Coi như là Lâm Lang thế gia cũng không kém Mặc gia bao nhiêu, nhưng Lâm Lang thế gia chỉ là thế lực nhất lưu, không có cách nào bước chân vào hàng ngũ siêu cấp thế lực.
Gia chủ Mặc gia nghe thấy Liễu Nhiên nói vậy, há miệng muốn nói cái gì, nhưng chỉ phun thêm một ngụm máu.
- Đồng Kim, Đồng Địa, hai lão gia hỏa các ngươi chuẩn bị ra tay, hay vẫn là do một mình ta xông lên?
Liễu Nhiên nhìn hai vị hảo hữu nói.
- Hắc hắc, thật vất vả mới có cơ hội xuất tủ, lão gia hỏa ngươi không biết xấu hổ lại muốn một mình chiếm hết? Hắc hắc, độc thuật của ta vừa có chút tiến bộ, được dịp dùng bọn hắn luyện tay một chút.