Mị Ảnh

Hồn Châu Thôn Phệ?


trước sau

Mà lúc này, Kiến mộc linh vương không để cho Nghệ Phong cơ hội điều tức. Trăm đạo năng lượng mạnh mẽ hướng về phía Nghệ Phong. Nghệ Phong đảo mắt nhìn năng lượng bắn tới, trong khóe mắt hắn lại càng phát ra hàn quang.

Kiến mộc linh vương nhìn Nghệ Phong có chút hùng tàn, hiển nhiên cho ràng Nghệ Phong lập tức chết bởi thủ hạ của hắn. Nguyên hồn cường đại kia đủ để chính mình tiến hóa một bậc. Đen lúc đó, chính mình có thể đi tới Nội Hoàn. Nhớ tới năng lượng nồng đậm trong Nội Hoàn, nó không kiềm chế nổi hương phấn!

Ánh mắt hung tàn, khiến Nghệ Phong cười nhạt không thôi, cấp tốc vận chuyển đấu khí trong cơ thể, trình độ vận hành phối hợp quỷ dị tới tột cùng.

- Thuấn Di...

Trong lòng Nghệ Phong khẽ quát một tiếng, trong nháy mắt thân thể biến mất tại chỗ. Trong khi Kiến mộc linh vương đang kinh ngạc, Nghệ Phong lại lần nữa vung kiểm bổ về phía hồn thể của Kiến mộc linh vương.

- Thử...

Âm thanh thảm thiết vang lên, Tiêm Kiểm Hổ của Nghệ Phong bổ trúng mảnh hồn thể của Kiến mộc linh vương, hồn thể kia vốn khổng lồ trong nháy mắt bị đánh xơ xác.

- Kháo! Cư nhiên để hồn thể của ngươi chạy thoát hơn phân nửa!

Nghệ Phong giận mắng, bất quá, hồn thể là nhân tố quan trọng nhất tạo lên linh mị, cho dù chỉ đánh tan một chút, cũng đủ để nó tàn lụi.

Quả nhiên, màu sắc của Kiến, mộc linh vương vốn tiêm diêm tới mức tốt cùng, lúc này màu sắc cũng trở nên xám xịt, thân thể cũng có vẻ tàn lụi.

Kiến mộc linh vương thụ thương nặng, không còn ý định đấu cùng Nghệ Phong, tám chân di chuyển rất nhanh, huy động Kiến mộc linh ngăn cản bước tiến của Nghệ Phong.

Nghệ Phong cười lạnh, nói:

- Sau khi bị bản thiếu gia đánh thụ thương, còn muốn chạy sao? Thuấn Di-

Lai lần nữa khởi động Thuấn Di, Nghệ Phong mạnh mẽ đánh vào thân thể Kiến mộc linh vương.

- Bịch...

Lần này không chút ngoài ý muốn, quyền này mạnh mẽ đánh vào hồn thể của Kiến mộc linh vương, linh hồn của nó trong nháy mắt bị lực lượng cường đại của Nghệ Phong đánh tan!

Quỷ dị chính là, linh hồn của nó không biến mất, mà ngưng tụ thành một viên ừân châu màu xanh.

Khi hồn lực của Nghệ Phong dò xét tới tràng cảnh này, hắn không khỏi kinh ngạc. Muốn dùng hồn lực tiếp xúc điều tea trân châu này là vật gì, thế nhưng lập tức cảm thấy một cổ lực lượng thôn phệ. Khiển Nghệ Phong nhanh chóng thu hồi hồn lực.

- Chẳng lẽ? Kiến mộc linh vương quỷ dị vừa nãy chính là dựa vào thứ này?

Nghệ Phong bình thản xem xét hạt chân ừâu màu này, lại phát hiện nó tuy rằng nhỏ như khối ngọc, thể nhưng cũng thực thể, càng giống như hồn thể hư huyễn. Tình hình như vậy, khiến Nghệ Phong vô cùng nghi hoặc.

Bất quá, may mắn chính là, mặc dù linh hồn của Kiến mộc linh vương tản ra, nó cũng đã chết. Thể nhưng hạt chân ừâu này cũng không tiêu tan. Ngược lại lại hấp thụ năng lượng của Kiến mộc linh vương. Trong thấy tình huống như vậy, Nghệ Phong khẽ thở dài một hơi, có lẽ mang vật này về để quái lão đầu xem là vật gì? Có lẽ nhất định không đơn gian, có thể hấp thụ linh hồn gì đó, thể nào đi nữa cũng được coi là quỷ dị!

Nghĩ vậy, Nghệ Phong vứt Kiến mộc linh vương vào trong linh giới, căn bản không đến một năm, năng lượng của mị không thể tỏa ra toàn bộ. Cho nên Nghệ Phong cũng không lo viên chân ừâu kia không có năng lượng chống đỡ mà tiêu tán.

đọc truyện tại http://truyencuatui.net

Kiến mộc linh không có Kiến mộc linh vương kiểm soát, trong nháy mắt liền giải tán. Nghệ Phong nhìn hư không nhuộm bởi năng lượng màu xanh, tuy ràng hắn muốn ngồi xuống hấp thụ, thể nhưng với thân thể hiện tại của hắn. Nếu như gặp phải ma thú và linh ữên tứ giai nhất định phải xảy ra một hồi ác chiến. Tuy ràng nuối tiếc luồng năng lượng khổng lồ, nhưng Nghệ Phong cũng phải rời đi, thân ảnh rất nhanh chớp động biến mất tại chỗ!

Nghệ Phong cũng đi không được bao lâu, một số ít dong binh cũng tới đây. Bọn họ ữông thấy linh khí khắp bầu trời, nhất
thời kinh hãi.

Khi bọn họ ừông thấy mấy trăm thi thể Kiến mộc linh nằm trên mặt đất, cả đám ngây dại tại chỗ. Sau hồi lâu, mới kinh hãi chửi bới.

- Kháo... Kiệt tác biến thái!

Trời ạ, mấy Kiến mộc linh ah! Với số lượng linh như vậy, phía sau nhất định có linh vương chỉ huy. Dưới lực công kích của hơn trăm linh, cư nhiên còn có thể giết nhiều như vậy. Kẻ biến thái này ít nhất thực lực phải đạt tới Tướng Cấp.

Bọn họ nhìn năng lượng nồng đậm khắp trời, toàn bộ đám người đều hưng phấn. Biết rõ cổ năng lượng như vậy, nhất định sẽ hấp dẫn ma thú tới đây, nhưng không kiềm chế được nhanh chóng hấp thụ. Năng lượng như vậy, đủ để bọn họ tu luyện nhanh hơn mấy chục lần bifli thường! Dụ hoặc này khiến bọn họ không thể đỡ được!

Quan trong là, thi thể linh nhị giai này, tuy rằng không quá đắt, thể nhưng mấy trăm linh, ít nhất cũng được mấy nghìn kim tệ!

Nghĩ vậy, trong lòng đám dona binh này vô cùng cảm kích cường giả thần bí kia.

Trong lòng đại thán:

- Người tốt ah!

Bất quá không biết, sau khi bọn họ trông thấy hình tượng cường giả biến thái tốt bụng chính mình cảm nhận, sẽ phản ứng thế nào?

Nghệ Phong quay lại Khủng Cụ Chi Thành, tìm một nhà ữọ tùy ý tắm rửa, thay một bộ hắc bào, cố gắng ngủ cũng cảm thấy tinh thần khí lực rốt cục đã khôi phục tới đỉnh phong. Nghệ Phong phát hiện, đánh ữận vừa nãy, Nhiếp Hồn Thuật của Nghệ Phong lại lần nữa được đề thăng rất nhiều. Nghệ Phong tự tin, vận dụng không lâu sau, chính mình sẽ ừở thành nhiếp hồn sư Sư cấp chân chính!

Đương nhiên, Nghệ Phong không quên, dựa vào cơ hội lần này đấu khí cũng được tu luyện tới Tướng cấp! Mặc kệ thể nào, lần này ừở về nhất định phải phế Hoa Hạ bang kia. Chuyện chính mình đã làm, nhất định phải làm tới cùng.

Nghệ Phong chậm rãi lưu chuyển đấu khí trong cơ thể, cảm thụ đâu khí bình thản lưu động trong đó, khóe miệng hắn cũng thả ra dáng vẻ tươi cười. Dùng không được bao lâu, chính mình hẳn là có thể tấn giai. Hồn lực của Tướng Cấp quả nhiên quá ngưu. Tốc độ hấp thụ linh khí gấp mấy lần Sư cấp, hơn nữa năng lượng cung cấp nồng hậu, có lẽ tấn giai cũng không khó!

Từ nhà ữọ đi ra, chậm rãi bước ữên đường sạch sẽ thấm nước, tâm tình Nghệ Phong cũng vô cùng sung sướng. Tâm tình hơn nửa tháng luôn căng thẳng, lúc này đã hoàn toàn thả lỏng. Hắn nhẹ nhàng thở ra một ngụm trọc khí!

Đoàn người bước nhanh, cũng không ảnh hướng đến Nghệ Phong, Nghệ Phong vẫn bước từng bước thong thả, tư thái có vài phần chơi bời.

Nghệ Phong nhìn tới đám thiếu nữ trang điểm xinh đẹp giống như hồ điệp bay qua bay lại trước mặt chính mình, trong lòng thầm nghĩ: Thật muốn ừở thành đứa trẻ hư không học vấn không nghề nghiệp, mang theo đám cẩu nô tài. Trêu ghẹo đùa giỡn thiếu nữ, mang tai họa tới thiếu phụ. Cuộc sống này thật tuyệt vời biết bao!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện