Mị Ảnh

Chương 252


trước sau

Lực lượng bao hàm này xoay một vòng rồi hướng về công kích của Nghệ Phong. Nghệ Phong đã từng thấy phần lớn các loại vũ kỹ thế nhưng vẫn không nhịn được cảm thấy kinh ngạc trước uy thế một quyền này của nam tử thanh y.

- Nghĩ không ra, ngươi còn hiểu được vũ kỹ cao giai nhiều tới vậy!

Nghệ Phong cười nhàn nhạt nói:

- Chỉ có điều nhiều đó đó thôi sao? So với bản thiếu gia xuất ra thì ngươi còn kém xa!

Khóe miệng Nghệ Phong cười nhạt một tiếng, đấu khí dũng mãnh hướng về phía trên thân quyền, quyền thế mạnh mẽ hình thành trong nháy mắt.

- Bản thiếu gia cho ngươi xem thế nào là người lớn khi dễ trẻ con. Khụ, bắt nạt kẻ yếu vẫn là bản tính của ta, chưa sửa được!

Nghệ Phong thở dài một hơi, thân ảnh mạnh mẽ chợt xông về phía nam tử thanh y đánh ra một quyền.

- Oanh...

Hai quyền nện vào nhau không chút nào lưu thủ, va chạm mãnh liệt sinh ra từng đạo cơn lốc, nam tử thanh y bị một quyền này đánh bay người ra ngoài, phun ra một ngụm máu tươi từ giữa không trung. Ở trên hư không hiện lên một luồng máu tươi như cầu vồng đáp xuống nhiễm đỏ một mảnh mặt đất.

Tuy rằng nam tử thanh y thụ thương nặng thế nhưng hắn vẫn vững vàng đứng tại chỗ, vẻ mặt trắng bệch nói rằng hắn thụ thương không nhẹ. Nam tử thanh y mạnh mẽ ngăn chặn khí huyết đang cuồn cuộn bên trong lồng ngực, ánh mắt nhìn Nghệ Phong càng thêm kinh khủng vạn phần. Hắn không tài nào nghĩ được chính mình sự dụng tới hai bộ vũ kỹ cao giai vẫn bị Nghệ Phong đánh một quyền làm bị thương nặng. Có thể thấy được chênh lệch giữa hai người lớn tới mức nào!

Hiện giờ nam tử thanh y mới hiểu ra, nguyên lại vừa rồi hắn vẫn đang chơi đùa với chính mình. Chính mình ở trước mặt hắn quả thực không khác gì một đứa trẻ!

- Ha ha! Cũng không tệ lắm, dưới Phách Liệt Quyền của ta còn có thể đứng yên ổn. Đã như vậy thì thử tiếp một quyền này của ta xem sao?

Nói xong, tay phải Nghệ Phong từ từ đưa ra ngoài, trên cánh tay trắng nõn toát ra từng đạo đấu khí, bám vào bên ngoài phá vỡ hư không, oanh một quyền hướng về phía ngực của nam tử thanh y.

Cảm thụ được uy thế to lớn trên nắm đấm của Nghệ Phong, trong lòng nam tử thanh y hoảng hốt, hắn nhìn Nghệ Phong uy hiếp nói:

- Lão gia của chúng ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!

- Bản thiếu gia ghét nhất là bị người khác uy hiếp!

Nghệ Phong bất mãn thì thầm một tiếng, thân ảnh lần thứ hai nhanh hơn vài phần, hung hăng oanh một quyền vào trên ngực của nam tử thanh y. Một luồng máu tươi theo yết hầu của hắn phun ra ngoài. Nguyên bản đấu khí của nam tử thanh y tuôn ra ngoài thân thể cũng nhanh chóng rút xuống.

[ truyen cua tui đốt net ]

Nam tử thanh y mềm nhũn rồi ngã xuống, Nghệ Phong cũng không đồng tình còn tiến lên đạp vào hắn thêm một cước, một cước này hung hăng dẫm nát xương bả vai của đối phương, tiếng xương cốt vỡ vang lên răng rắc, một tiếng kêu thảm thiết vang vọng khắp thành Khủng Cụ.

Nhìn qua nam tử thanh y đã hôn mê, Nghệ Phong cười lạnh một tiếng, lúc này hắn mới không nhanh không chậm chỉnh lại quần áo của chính mình một chút. Bước chân tiếp tục.

Nghệ Phong hầu như đoán được, người biết chính mình là y sư cao cấp chỉ có Trân Ny Đan, nói cách khác tin tức này là do nàng phát tán ra ngoài, mặc kệ nam tử thanh y vừa rồi có phải do nàng phái tới hay không thì nàng và hắn đều không thoát khỏi quan hệ.

- Lẽ nào ngươi thực sự cho rằng bản thiếu gia dễ bị khi dễ?

Khóe miệng Nghệ Phong nhếch lên một tia cười nhạt. Vốn Nghệ Phong cũng không quan tâm tới nữ nhân kia, thế nhưng nếu người ta đã không muốn buông tha chính mình thì chính mình cần gì phải
khách khí?

...

- Trời ạ! Đây không phải là thủ hạ của Khẳng Lợi sao? Tại sao hắn bị người ta phế đi?

Nam tử thanh y kêu thảm thiết hấp dẫn người tới đây, người dân nhìn dáng dấp của nam tử thanh y trước đây dương oai diễu võ trong thành Khủng Cụ có dáng dấp như vậy nhất thời đắc ý nói.

- Hắn ít nhất có thực lực Sư Cấp tứ giai, hơn nữa phối hợp với mấy bộ công pháp cao cấp, đã từng có một người cao thủ lục giai thua dưới tay hắn. Không biết ai có thực lực cường hãn cư nhiên có thể phế hắn đi như vậy?

- Hắc hắc! Chắc chắn bây giở vẻ mặt của Khẳng Lợi rất đặc sắc. Nghĩ không ra bên trong thành Khủng Cụ còn có người dám khi dễ người của hắn.

- Hy vọng Khẳng Lợi gặp phải phiền toái lớn, diễu võ dương oai trong thành Khủng Cụ lâu như vậy cũng hẳn là đã mệt rồi!

- ...

- Tránh ra... Tránh ra...

Trong lúc đám người đang nghị luận thì một đám người khác mạnh mẽ xông vào. Vung tay tách đoàn người ra, nhìn nam tử thanh y đang nằm trên mặt đất không khỏi hít sâu vào một hơi lãnh khĩ. Đây là ai a? Hạ thủ cũng quá mức tàn độc đi?

Vốn đoàn người đang nghị luận nhìn thấy đám người mới tới này đều câm như hến. Ánh mắt của Đao Ba Nam bên trong đám người tràn đầy sợ hãi.

- Lão gia! Thổ Miêu bị người ta phế đi, xương cốt bị đánh gãy thành mấy đoạn!

Một người đi tới kiểm tra thi thể của nam tử thanh y một phen rồi đến trước mặt Đao Ba Nam cung kính nói.

Trong con ngươi hình tam giác cực nhỏ của Đao Ba Nam hiện lên một đạo hàn quang trong nháy mắt, hắn gật đầu nói:

- Hắn còn có thể khôi phục không?

- Ta nghĩ rất khó, Thổ Miêu không chỉ bị thương nặng mà xương ngực đều bị nát. Trừ phi có người là y sư cao cấp chữa trị nếu không rất khó khôi phục. Cho dù có thể sống được tiếp thì thực lực cũng bị suy giảm mạnh!

Người nọ cẩn thận đáp.

Một câu nói khiến khóe miệng Đao Ba Nam có chút co quắp. Thổ Miêu là một trong những thủ hạ chính mình vô cùng coi trọng, không chỉ có thực lực manh mà còn là thân tín để hắn sử dụng thuận lợi. Thế nhưng thủ hạ đắc ý của chính mình cư nhiên bị người ta phế đi. Chuyện này không khác gì đánh vào trên mặt hắn một cái tát!

- Ngươi nghĩ là người y sư kia động thủ hay là người khác?

Đao Ba Nam hơi nhíu mày hỏi.

- Lão gia, chuyện này ta cũng không biết. Chỉ có điều ta không nghĩ do người y sư kia động thủ. Nghe nói tuổi tác của tiểu tử kia không lớn, cho dù thiên phú của hắn kiệt xuất thì cũng không thể đều xuất chúng cả hai phương diện y sư và võ sư a!

Người nọ giải thích.

Đao Ba Nam gật đầu, chỉ là trong đáy lòng hắn cũng âm thầm tính toán. Nếu không phải người y sư kia thì chẳng lẽ là do người hắn mời tới.

- Mặc kệ lại ai, đã tới thành Khủng Cụ thì đều phải biết điều. Hạ lệnh của ta, thấy tiểu tử kia thì giết chết!

Đao Ba Nam lạnh giọng nói, ngữ khí âm trậm khiến cho người nghe cảm thấy không rét mà lạnh run.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện