Đó là một buổi đêm lạnh lẽo, khắp không gian trải dài một bầu không khí u tối và rợn gáy, dường như lúc này người ta chỉ có thể nghe thấy tiếng gió rít gào thét bên ngoài rồi va đập vào những chiếc cửa kính, mang theo những bông tuyết trắng muốt gieo rắc khắp muôn nơi...
Cầu Nanpu, Thượng Hải, 23h30"...
Một chiếc Mercedes lao nhanh trên con đường tĩnh lặng dài bất tận nằm uốn lượn giữa thành phố Thượng Hải xa hoa hiện đại, tiếng chân ga thi thoảng lại rồ lên hòa lẫn vào tiếng gió rít một cách ghê rợn cùng với mùi rượu phảng phất nhè nhẹ nhưng đầy mị hoặc. Hơi rượu tỏa ra khiến cho chủ nhân chiếc xe càng thêm hưng phấn, gương mặt giờ đây đã nhếch lên một nụ cười lạnh nhạt và đôi mắt sắc bén sáng rực trong đêm thoắt ẩn thoắt hiện dưới lớp kính xe tối mịt và mờ ảo.
Tuyết mỗi ngày một thêm nặng hạt. Tiếng gió đêm đông ngày càng vô tình và lãnh đạm, nó gầm rú trên bầu trời như đang trút giận, phả vào không gian một luồng không khí lạnh lẽo cùng với những lớp tuyết dày đặc, khiến cho người ngồi trong xe lúc này phải mở căng mắt ra để xác định phương hướng trên con đường thưa thớt bóng người.
"Cố lên, phải cố lên, sắp về đến nhà rồi, sắp rồi..."
Lạc Di Như nhủ thầm với bản thân, đôi mắt sáng rực ấy dường như muốn mất đi tầm nhìn đến nơi bởi tác dụng của men rượu đang rạo rực trong người cô, đôi môi căng mọng vừa lẩm bẩm chửi thề vài câu vừa nhân tiện nuốt trôi vài viên thuốc tránh thai cô để trong người.
Cô vừa từ bàn tiệc về nhà...
Cô biết, cô bị người ta bỏ thuốc hãm hại và giờ đây thuốc đang dần có tác dụng.
Thuốc kích dục...
Cô cũng biết, cô đang trên đường trở về dinh thự khổng lồ của mình, nhưng khoái cảm và nhu cầu sinh lý đang dần lấp đi tâm trí của cô, bệnh nghề nghiệp đã linh tính cho cô trước rằng có điều gì đó không lành sắp xảy đến...
Hiện tại, ông chủ của sản nghiệp tập đoàn tài phiệt hàng đầu thế giới về công nghệ điện tử Lendida đang đợi cô ở tòa dinh thự...
Lạc Di Như muốn bàn bạc một vụ làm ăn với hắn. Nhưng tình trạng lúc này chỉ khiến cho cô càng thêm mất mặt...
Cô không muốn xảy ra tình trạng xấu nhất, giống như hai năm về trước...
Năm ấy là sinh nhật Lạc Di Như 18 tuổi, khi gia đình cô còn có bố, có mẹ và có cả người em gái xinh đẹp, khắp khu dinh thự mở tiệc linh đình, đâu đâu cũng thấy tiếng cười tràn ngập hạnh phúc.
Lạc Di Như mặc trên mình một chiếc váy dạ hội màu đen tuyền, khiến cho thân hình quyến rũ của thiếu nữ tuổi 18 hiện lên một cách sang trọng và quý phái, gương mặt xinh đẹp đeo chiếc mặt nạ lông vũ càng thu hút sức chú ý của tất cả các vị khách mời.
Lúc này cô đã uống kha khá, cơ thể dần trở nên lơ đễnh, mọi thứ trước mắt đối với cô lúc này chả khác gì những thứ mờ mờ ảo ảo, thế nhưng cô vẫn xin phép bố mẹ cho sang chơi nhà bạn. Đó chỉ là ước muốn bộc phát nhưng Lạc Di Như không hề biết rằng chính nó đã cứu cô thoát chết trong gang tấc, vì ngay đêm đó, sau buổi tiệc, tất cả mọi người, kể cả những tên cận vệ trong dinh thự đến bố mẹ và người em gái cô yêu quý nhất đều bị giết hại...
Hơi mặn của nước mắt hòa lẫn với mùi tanh nồng của máu khiến cho Lạc Di Như càng không muốn nhớ lại, tài sản cô có được lúc này đa phần là do cô kiếm được nhưng cũng phải kể đến sự kế thừa từ người bố và người mẹ sau vụ sát hại thảm khốc...
Đã hai năm trôi qua nhưng vẫn chưa lần ra được manh mối của hung thủ, từ đó Lạc Di Như ngày càng có tính cảnh giác và thận trọng rất cao, một phút lơ đễnh cũng có thể cướp đi sinh mạng của cô bất kì lúc nào vì có thể hung thủ vẫn còn đang lởn vởn xung quanh dinh thự.
Chiếc xe Mercedes tiến thẳng vào khu dinh thự khổng lồ, men theo con đường uốn lượn được bao phủ bởi lớp tuyết trắng xóa, khu vườn thượng uyển chìm trong bóng tối tĩnh lặng thiếu vắng hơi người, cảm giác trống trải trong lòng Lạc Di Như nay lại được cơn gió lạnh buốt thổi tung, khiến cơ thể cô hơi co lại vì lạnh. Mái tóc đen nhánh đan cài thêm vài bông tuyết được cơn gió thổi tạt che lấp đi gương mặt xinh đẹp mà thuần túy, chỉ để lộ
ra đôi mắt xanh biếc, sắc xảo thường ngày.
Lạc Di Như khẽ cười...
Trước đại sảnh là hai chiếc xe Ford GT màu đen đang nằm lặng lẽ, đồng nghĩa với việc mối làm ăn của cô đã đến...
Thế nhưng, khoái cảm giờ đây trong cô lại tuôn trào mãnh liệt, cô khẽ cắn môi chạy thẳng ra khu vườn thượng uyển, hơi thở lúc này vừa gấp gáp thở dốc vừa tỏa ra mùi rượu nhè nhẹ đầy dụ hoặc. Lạc Di Như ngẩng mặt lên cao, để cho những bông tuyết buốt giá rơi trên gương mặt thanh tú của mình, hàng mi cong dài khẽ khép lại để đón nhận cái buốt giá ấy, trông cô chẳng khác gì một nàng công chúa quyến rũ đang đứng bơ vơ trơ trọi giữa màn đêm rét mướt với ánh đèn sáng dịu của khu vườn chiếu rọi lên mặt.
Lạc Di Như bất chợt quay người, cô cảm nhận được có tiếng bước chân vang lên đâu đó quanh đây trong khu vườn, đôi mắt bắt đầu lướt qua khắp vạn vật xung quanh.
"Ai?"
Giọng nói nhẹ bẫng cất lên giữa không gian, hòa lẫn vào từng cơn gió, khiến cho người đang đi cũng phải hơi bất ngờ dừng lại. Chỉ chờ có vậy, Lạc Di Như đã nhanh chóng xác định được vị trí của kẻ lạ mặt, cô nhanh chóng tiến đến, bước qua những lớp tuyết lạnh buốt, gương mặt vẫn giữ thần thái bình tĩnh cho dù đã hơi ửng đỏ vì lạnh và vì sức ảnh hưởng của thuốc kích dục.
Lúc này, đến lượt Lạc Di Như bất động...
Trước mặt cô, một bóng hình cao lớn đang đứng trong đêm tối, bờ vai rộng và vững chắc đang quay ngược lại về phía cô, bầu không khí phảng phất một mùi hương nam tính nhè nhẹ làm cho Lạc Di Như chìm đắm nhưng cũng ẩn chứa trong đó là một sức đe dọa quỷ quyệt đến rợn người. Cảm nhận được có người đang ở đằng sau, gương mặt của người đàn ông dần quay lại, hiện lên trong màn đêm là ánh mắt đỏ ngầu sắc bén rùng rợn đang nhìn về phía Lạc Di Như, tưởng như nhấn chìm tất cả lòng dũng cảm của một con người.
Nhưng cô không sợ...
Dần bước đến bên cạnh người trước mặt mình, Lạc Di Như lại dần lâng lâng cảm xúc, thuốc kích dục đã bắt đầu phát tác mạnh mẽ, khiến cho cô lúc này chỉ biết thở dốc, túm lấy chiếc áo jacket đen của cậu một cách mạnh mẽ và thô bạo.
"Cho tôi..."
Vài tên cận vệ của cậu định ra ngăn cản cô nhưng đã bị cậu ra hiệu dừng lại.
Ham muốn của Lạc Di Như ngày càng lên đến đỉnh điểm, cô nhanh chóng định luồn tay vào trong chiếc áo sơ mi trắng cậu đang mặc nhưng đã bị cậu ngăn lại, hiện lên trong đôi mắt xanh biếc lúc này là sự lĩnh chiếm của cảm giác nhục dục mà cô khao khát muốn có. Hơi thở nóng bỏng phảng phất mùi rượu của cô trở nên gấp rút hơn.
"Cô muốn tôi cho cô cái gì?"
Đinh Cẩn Vệ lên tiếng, âm thanh trầm khàn vang vọng bên tai Lạc Di Như như váng vất một sự đe dọa, ngược lại, chất giọng trong veo lại cất lên như làm dịu bớt đi sự rùng rợn ấy.
"Là anh, tôi muốn anh".
Đinh Cẩn Vệ né tránh, cậu đoán chắc đây chính là chủ nhân của tòa dinh thự này nhưng với tình trạng hiện tại của cô thì khó có thể thực hiện một vụ làm ăn nghiêm túc. Cậu định rời đi nhưng Lạc Di Như đã nhanh chóng ôm lấy người cậu, hai bàn tay thon gọn lần mò trên gương mặt đầy nam tính và cuốn hút, phả lên đó là hơi thở nóng hổi thoang thoảng mùi rượu nhè nhẹ đến nao lòng. Cô lặp lại một lần nữa:
"Cho tôi..."
Đinh Cẩn Vệ khẽ nhếch cười, cậu khẽ cúi người nâng Lạc Di Như lên, ôm trọn cô trong vòng tay vững chãi của mình.
"Là do cô lựa chọn đấy nhé".
LƯU Ý: Chapter sau có XXX!!!!