10.
Ba tháng xuân, Lý Hành bắt đầu lo liệu việc triều chính.
Mười ngày nửa tháng ta mới gặp hắn một lần.
A tỷ cũng không thoái chức trong khoảng thời gian này, thậm chí còn bận rộn hơn.
Ta hỏi a tỷ vì sao không cứng rắn lên, cứ giao binh quyền ra là được rồi.
A tỷ gõ đầu ta: “Trường An của chúng ta sắp vào cung rồi.
Vậy thì a tỷ sẽ bảo vệ biên cương, bảo vệ hoàng cung, cũng bảo vệ Trường An.”
Ta biết a tỷ cảm thấy có lỗi với ta nhưng tỷ ấy lại nói đây là lựa chọn của tỷ ấy.
Lý Diễn lại rất rảnh rỗi.
Tuổi của ta và hắn khá gần nhau cho nên hắn rất hay chạy đến chỗ ta chơi.
Ta trời sinh rất thích ồn ào, cho nên ta hay trốn Thích lão gia và Thích phu nhân đi chơi.
Hôm nay, Lý Diễn tặng ta một món đồ chơi làm bằng gỗ, không biết bên trong có cơ quan gì, ấn một cái nó sẽ kẽo kẹt chạy đi.
“Ngươi lấy cái này ở đâu thế?” Ta hỏi.
Lý Diễn không biết xấu hổ nói: “Mấy cái này ta có nhiều lắm, ta trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, có thể soạn nhạc ngâm thơ, còn biết võ thuật bảo vệ quốc gia nữa đó.”
Ta “xì” một tiếng, mau cất món đồ chơi này đi mau, nếu không Lý Diễn đổi ý, đòi lại thì sao.
Dạo chơi trong chợ mệt rồi, Lý Diễn mua cho ta một cái bánh bao nhân thịt.
Hắn biết ta không thích ăn đồ ngọt.
Ta không ngại chút nào, ngồi xuống há miệng cắn một miếng bánh bao thật to.
Đột nhiên, Lý Diễn cười ta: “Thích Trường An, ngươi thô lỗ muốn chết!”
“Ai cần ngươi lo,” ta tức giận, “Đừng có mà không biết lớn nhỏ như thế.
Ta sắp trở thành tẩu tử của ngươi rồi đó.”
“À, mà ta nói thật nhé,” Lý Diễn vô tình hỏi, “Nếu ngày ấy, người cầu hôn là ta, liệu ngươi có đồng ý không?”
Ta không do dự chút nào: “Ta sẽ đá ngươi đi thật xa luôn.”
Hắn cười: “Ta biết mà.”
“Ta phải rời khỏi hoàng thành rồi,” bỗng nhiên, Lý Diễn nói, “Tuy hoàng thành rất vui nhưng có quá nhiều quy củ, ta thích tự do tự tại hơn.”
“Vậy ngươi… buông bỏ a tỷ rồi sao?”
Lý Diễn nhìn ta rất lâu.
“Đúng thế, ta buông bỏ rồi.”
Nhưng Lý Diễn lại không rời khỏi hoàng thành được.
Đầu tháng tư, Hoàng đế mất, truyền ngôi cho Lý Hành, dựa theo truyền thống của Đại Ung, các hoàng tử công chúa phải ở lại hoàng thành giữ đạo hiếu 3 năm mới có thể đi đến đất phong.
Vì quốc tang, hôn lễ của ta và Lý Hành kéo dài vô thời hạn.
Ngày tân đế đăng cơ, Lý Diễn dắt ta đến một đài cao để nhìn.
Cả triều văn võ quỳ xuống.
Lý Hành ở nơi cao nhất, khuôn mặt vô cảm, bên cạnh là Lục gia tỷ tỷ đoan trang, xinh đẹp.
Ta cảm thấy rất xa lạ, giống như… giống như… ta không phải rất muốn gả cho Lý Hành.
Buổi tối, a tỷ trở về, nói với ta tỷ không thoái