Dịch giả: SaSaaaaLý Thừa Càn không mặn không nhạt mà châm chọc một câu, tuy rằng không có trực tiếp tức giận, bất quá Bách Lý Hồng Trang cùng Đế Bắc Thần đều không phải người ngu dốt, tự nhiên có thể nghe ra lời nói che giấu phẫn nộ ở bên trong.
“Không biết Lý thừa tướng tìm chúng ta là có chuyện gì?”Đế Bắc Thần thần sắc thong dong, phảng phất chưa từng cảm nhận được sự tức giận của Lý Thừa Càn, đi thẳng vào vấn đề nói.
Lý Thừa Càn trong mắt hiện lên kinh ngạc, Đế Bắc Thần luôn luôn không có địa vị gì, theo lý mà nói hẳn phải kinh sợ chứ.
Nhưng hiện tại Đế Bắc Thần mở miệng làm người kinh ngạc mang đến cảm giác tràn ngập khí thế tỏa ra, thế nhưng cho hắn áp lực trầm trọng.
Đúng là bởi vì áp lực này, Lý Thừa Càn cũng không có tiếp tục làm khó dễ, nói: “Hôm nay ta tới là vì tìm Thần Vương Phi hỗ trợ.
”Gương mặt xinh đẹp ập lên một mạt nghi hoặc, Bách Lý Hồng Trang hỏi: “Tìm ta?”Nhìn Bách Lý Hồng Trang kia tự nhiên biểu tình, Lý Thừa Càn trong lòng cũng có chút bồn chồn, chẳng lẽ việc này thật sự cùng Bách Lý Hồng Trang không liên quan?Hắn đang tự hỏi lời này nhưng vẫn luôn quan sát phản ứng của Bách Lý Hồng Trang, nếu việc này thật là Bách Lý Hồng Trang làm, nàng hẳn là không có khả năng sẽ ngụy trang đến tốt như thế.
“Tiểu nữ gần nhất trên mặt vô cớ bắt đầu trường đốm, hy vọng Thần Vương Phi có thể trị liệu một phen.
” Lý Thừa Càn chậm rãi nói.
Tuy rằng đang thỉnh Bách Lý Hồng Trang hỗ trợ, nhưng Lý Thừa Càn trên mặt ngạo mạng kiêu căng như cũ.
Lấy thân phận của hắn như vậy đến, Bách Lý Hồng Trang không trị cũng phải trị!Bách Lý Hồng Trang khóe miệng cười nhạt như có như không, nhìn Lý Ngọc Nguyệt phía sau Lý Thừa Càn, thanh âm mang theo ý vị khiêu khích.
“Lý tiểu thư là tới cầu ta trị liệu?”Lý Ngọc Nguyệt đi vào Thần Vương phủ vốn chính là một trăm không muốn, lúc trước nàng còn đối với Bách Lý Hồng Trang thị uy, hiện tại lại tới cầu Bách Lý Hồng Trang hỗ trợ, không phải là tự mình vả mặt sao?“Cầu ngươi?” Lý Ngọc Nguyệt nghe được Bách Lý Hồng Trang khiêu khích hỏi chuyện như vậy, một khuôn mặt nháy mắt tức giận đến đỏ bừng, “Ngươi nằm mơ!”“Nga?” Bách Lý Hồng Trang cười lạnh, “Như vậy liền mời trở về