Lê Hạo, Hi Tuyết cùng Trần Lạc Nhi nhóm người từ tiểu động đi ra, hướng chổ sâu rảo bước.Thông đạo tối tăm dọc đường Lê Hạo còn phát hiện không ít tiểu động giống như chổ ẩn núp vừa rồi, bất quá bên trong lại không có thứ gì chỉ còn lưu lại chút dấu vết, giống như là linh dược vừa bị hái đi không lâu.Dò xét mấy cái tiểu động nhưng không có gì, tám thành là nhóm người khác đã trước tiên lấy đi rồi.
Hứng thú đại giảm Lê Hạo nhóm người cứ đi một đường thẳng.
Đi một hồi, đến một cái lối rẻ.Theo lối rẻ đi thẳng nửa canh giờ sau, bọn hắn liền trở lại chổ ban đầu.Nhìn chín cái lối đi, Lê Hạo nhíu mày có chút lo lắng trầm tư.Đúng như hắn dự đoán, chín cái lối đi dù chọn bất cứ cái lối đi nào, đều sẽ dẫn bọn hắn trở lại chổ cũ, nói cách khác trước mắt tình huống, đã nói lên thạch động này căn bản không có lối ra nào hết!Lúc này tiếng bước chân vang lên, hai bóng người một nam một nữ, một trước một sau, chính là Võ Minh Nguyệt từ trong lối thông đạo chạy ra.Khi thấy được Trần Lạc Nhi nàng liền chạy nhanh đến hoảng hốt cầu khẩn nói:" Lạc Nhi tỷ tỷ, ngươi cứu chúng ta với, nhóm người của Vũ Lạc bọn hắn mấy ngày nay truy sát chúng ta cướp túi trữ vật không bỏ, bọn hắn đã giết hai người theo ta hiện tại hắn đang ở phía sau, nghĩ tình tỷ muội ngươi cứu ta nha, được không?."" Ừ ?"Tính cách Trần Lạc Nhi trượng nghĩa nghe nàng cầu khẩn, lại cùng nàng cũng có chút giao tình.
Dự định trấn an nàng nhưng ngay lúc này tiếng bước chân gấp rút vang lên.Trong một thông đạo đám người Vũ Lạc chạy ra, khi thấy nhóm người Trần Lạc Nhi cùng Võ Minh Nguyệt tụ hợp, lại thấy Lê Hạo cũng ở đây hắn sắc mặt nhất thời âm tình bất định.Trần Lạc Nhi thì không cần phải nói, Ngũ Kiệt Tiên Thành có tên nàng, thực lực cũng không thua kém gì hắn.
Còn Lê Hạo lúc hắn đối chiến với Ngư Yêu, Vũ Lạc hắn cũng đã thấy được, mặt dù còn chưa biết rõ Lê Hạo sâu cạn, nhưng hắn luôn cảm thấy Lê Hạo không tầm thường.Không phải loại dễ đối phó, mà bây giờ nhóm người này tụ lại cùng một chổ, Vũ Lạc mặc dù hắn còn có át chủ bài, nhưng cũng không có nắm chắc có thể đem nhóm người Lê Hạo giết sạch.Đám người nhất thời giằng co, hai bên tu sĩ giương cung bạt kiếm.Lúc này Trần Lạc Nhi nói:" Vũ công công, cái tên này ta đặt cho ngươi quả nhiên không sai, cả đời đều chỉ biết hà hiếp nữ nhân"" Ha ha, Lạc Nhi tiểu thư thật biết nói đùa, ta nếu là công công hay không thì ngươi cùng ta ờ trên giường một đêm liền sẽ biết.
tu chân giới mạnh được yếu thua, nếu ta yếu hơn nàng thì hiện tại hoàn cảnh của ta và nàng liền sẽ đổi ngược, tại sao nói ta hà hiếp nữ nhân, ngươi nói đùa không vui chút nào!"Vũ Lạc nhìn nàng mĩm cười nhàn nhạt đáp lời.Trần Lạc Nhi nghe hắn nói vậy, tức giận định phản bác.
Thì Lúc này một âm thanh vang lên, có thêm một nhóm người từ trong một thông đạo đi ra, chính là Tiết Hoằng cùng Ngô Phàm nhóm người." Hay cho một câu mạnh được yếu thua, Vũ đạo hữu nói rất đúng!"Tiết Hoằng dứt lời Ngô Phàm nói tiếp:" Đúng vậy, hay là chúng ta bỏ xuống hiềm khích mấy ngày qua cùng nhau liên thủ chém giết bọn hắn, Vũ đạo hữu thấy thế nào?"" Được thôi, bớt một người liền sẽ bớt một phần linh dược, nhiều ra mấy phần thức ăn, chuyện này ta đương nhiên rất vui lòng mà làm !"Vũ Lạc gật đầuLê Hạo, Trần Lạc Nhi, Hi Tuyết, Võ Minh Nguyệt nghe bọn hắn nói vậy, đã biết không còn gì để thương lượng, trận chiến này chắc chắn không thể tránh khỏi.Mấy ngày này bọn người Ngô Phàm, Vũ Lạc cũng giao đấu vài lần, bất quá họn hắn thực lực cũng đánh không được Vũ Lạc.ngược lại chết mất bốn người, bọn hắn bây giờ cũng không muốn xung đột với Vũ Lạc, chỉ cầu yên thân tìm kiếm linh dược cùng lối ra để rời khỏi chổ này mà thôi.Hiện tại nhóm người Vũ Lạc sau khi liên hợp lại có mười mấy người, còn bên Lê Hạo cùng Trần Lạc Nhi tính luôn Võ Minh Nguyệt cũng chỉ gần mười người mà thôi.Chỉ nhìn đầu người liền sẽ thấy bên Lê Hạo yếu thế, bất quá may mắn có Hi Tuyết trợ trận thi triển Lôi Âm Kinh, liền có thể quấy nhiễu bọn hắn.Hai nhóm người lúc này cũng không tiếp tục nói nhảm, Hi Tuyết trong tay loé lên pháp cầm ngồi xuống, tay ngọc gãy đàn." Tanggg~"Từng luồng sóng âm hướng về đám người Vũ Lạc công kích.Trần Lạc Nhi bên hông pháp kiếm ra khỏi vỏ, nàng bộc phát linh lực truyền vào pháp kiếm, nhất kiếm chém ra, một đạo kiếm khí màu vàng tầm hai thước, hướng thẳng Vũ Lạc phóng tới, nàng cũng phi thân tiến lên cùng Vũ Lạc Chém giết.Võ Minh Nguyệt tức thì dẫn theo đám người, cùng Ngô Phàm đối chiến.Nhất thời trong thạch động vô số âm thanh kiếm đao va chạm vang lên, tình hình vô cùng hỗn loạn.Lúc này Lê Hạo tay phải cầm trọng kiếm, tay trái từ túi trữ vật lấy ra sáu thanh tiểu phi kiếm, linh lực hoá tơ truyền vào.Phi kiếm như cá bơi trong nước vô cùng linh động, khiến người khác khó phán đoán quỹ tích, phóng thẳng đến Tiết