Cưỡi ngựa một đường chạy vội , gần một tháng sau Lê Hạo rốt cuộc đến quặng mỏ Lam Vân Môn.
Bàn giao thay người về sau mấy người Lê Hạo đi đến mấy gian phòng ở lại .Nửa tháng sau , cách trụ sở Lam Vân Môn quặng mỏ hơn mười dặm , đám công nhân quặng mỏ đang vận chuyển khoáng thạch về trụ sở .Hai bóng người một nam một nữ đi phía trước đoàn người.
Nam mày kiếm mắt sáng , ngũ quan thanh tú , Nữ thì mắt ngọc mày ngài , vai nhỏ eo thon, môi hồng răng trắng.
Như một đôi kim đồng ngọc nữ ." Tuyết Nhi , đi theo ta phải sinh hoạt buồn chán như vậy , thật là khổ cho ngươi ah"Hai bóng người đó chính là Lê Hạo cùng Lê Hi Tuyếtquặng mỏ sinh hoạt thật sự quá buồn chán rồi , xung quanh toàn là núi rừng.
Không phải ai Cũng có thể chịu được ." không khổ , được ở bên ca ca ta không cảm thấy khổ "Bên cạnh Hi Tuyết mĩm cười ôn nhu nói, trong mắt loé lên một tia nhu tình nhưng rất nhanh bị nàng che giấu , nhưng vẫn bị Lê Hạo bắt được , bản thân hắn cũng không biết đối với nàng là tình cảm huynh muội hay là tình yêu nam nữ , nên trước giờ vẫn giả ngu giả dại .Thật ra Lê Hi Tuyết , cũng không phải muội muội ruột Lê Hạo.
, lúc nàng té xỉu bên đường trên người còn mang vết máu , đủ để suy đoán ra cha mẹ nàng cũng không phải muốn vứt bỏ nàng , có lẽ lúc bị đuổi giết hay là có lý do nào khác mà thất lạc , lúc đó nàng đã bảy tuổi ,nhưng chỉ nhớ được tên với bản thân đã bảy tuổi còn nhà ở đâu , xảy ra chuyện gì đều không nhớ , mẫu thân Lê Hạo cũng không có con gái nên đem nàng như con gái ruột nuôi dưỡng ." với lại trong loạn thế này mỗi ngày ta đều được ăn thịt ăn cơm , Muội đã cảm thấy tốt lắm rồi ."Lê Hạo gật đầu đồng tình , thật là so sánh với bên ngoài loạn thế, cái này quặng mỏ sinh hoạt thật là rất tốt." Ta nghe nói Bên ngoài Đại Bắc Quốc đã cùng Đại Nam quân đội chính thức giao tranh , thế đạo muốn rối loạn ah , không biết tam đệ hắn ở luyện khí phường một mình lăn lộn có được hay không"Lê Hạo có chút phiền muộn nói , sáu năm rồi từ khi cửa nát nhà tan đến bây giờ thấm thoát đã sáu năm.
Hắn một đường dẫn đệ muội trốn chết hành trình ." ca ngươi yên tâm đi ah , hắn cũng đã lớn rồi ngươi đâu thể lo cho hắn cả đời được , đường hắn phải tự hắn đi ah."" ngươi nói cũng đúng là ta quá lo lắng rồi "Về đến trụ sở , Lê Hạo liền bắt đầu thi triển thân pháp chạy như bay trên sơn đạo du đãng .Lâm Vân Môn quặng mỏ phương viên gần năm mươi dặm.
trong rừng , cây cỏ mọc chằng chịt đương nhiên trong đó cũng không thiếu dã thú hung mãnh .Bên một dòng sông rộng lớn nước chảy cuồn cuộn , Lê Hạo từng quyền từng quyền luyện công, toàn thân cơ bắp nỗi lên , mồ Hôi từng giọt rơi xuống .Nắm đấm cùng không khí đụng nhau phát ra bạo phá âm thanh , bất quá đây chỉ là quyền pháp trụ cột mà thôi, không có bao nhiêu uy lực , nhưng bây giờ Lê Hạo đả thông bốn đầu kinh mạch chân chính võ giả , khí lực tăng nhiều chừng một ngàn cân , mới đánh ra được giống như long như hổ .Thời gian trôi qua Lê Hạo cảm nhận cơ bắp bắt đầu nhức mỏi vô lực.
Kiên trì luyện thêm năm mười phút đồng hồ sau , một tia nội công theo kinh mạch thẩm thấu đến cơ bắp cốt cách bên trong , một hồi thoải mái khiến người say sưa nỗi lên , đồng thời cơ bắp cùng cốt cách hắn càng thêm