Trong khoảng không vô tận, trước khi sự sống được hình thành chỉ có một màu trắng xóa, không có khởi đầu, không có kết thúc, không quá khứ, không hiện tại, tương lai.
Giữa trung tâm vĩnh cửu ấy, có một thân ảnh trôi nổi trong khoảng không vô cùng vô tận, không có ai tính được thời gian mà thân ảnh ấy ngự trị ở đó. Vây xung quanh người là những dải cổ ngữ uy nghi cùng những con số mang màu sắc hoàng kim. Đầu đội vương miệng lấp lánh sắc kim.
Mái tóc đen dài xuống phía dưới, trên thân khoát một màu trắng xóa xen lẫn viền ánh vàng kim, sau lưng là hình đồ thái cực âm dương. Hình đồ được vây tròn bởi những cổ số từ một đến mười hai, thể hiện một quyền lực chí thượng tuyệt đối, là sự tồn tại mạnh mẽ nhất ở trong không gian này.
Các con số liên tục dao động xung quanh trong thời gian rất dài, mỗi số đều phát ra ánh sáng khác nhau. Mọi thứ tưởng chừng như vĩnh cửu, cho đến một ngày, có một tiếng nói đầu tiên xuất hiện trong thần trí của người ấy.
Từ khi tiếng nói ấy xuất hiện, trải qua bao nhiêu năm, người ấy đã mở mắt, đôi mắt diễm lệ thờ ơ, thấu triệt tất cả. Người ấy nhìn vào khoản không vô tận.
“Người... Người muốn con làm điều này?”
Đó là âm thanh đầu tiên trong khoảng không vô định vĩnh cửu, âm thanh mang một âm sắc thâm trầm làm cả khoảng không dậy sóng. Lời nói của người ấy truyền đi trong vô định, vang vọng toàn bộ không gian.
Nhưng dường như không có lời hồi đáp nào xảy ra hết, không gian vẫn cứ lạnh lẽo, vô cùng vô tận.
Người giơ tay lên, trên tay là một huyết châu. Một vòng sáng với những cổ ngữ dưới chân hiện ra, vòng sáng thứ hai mang nhiều hình thù cũng nhưng con số bao phủ lấy vòng sáng đầu tiên và cứ thế xen kẽ, một trận pháp tối thượng hình thành, đang trải dài ra hàng tỉ năm ánh sáng.
Mọi nguồn lực tập trung vào trong huyết châu, các cổ ngữ, các cổ số sát nhập vào khiến huyết châu tỏa ra lực lượng khủng khiếp, lực lượng phát ra chứa đựng một nửa lực lượng bản nguyên của người tích tụ qua vô số năm tháng.
Khi trận pháp phát động, những sợi xích pháp tắc khắp không gian va chạm vào nhau, nghiền ép lẫn nhau, trở nên méo mó, hội tụ tại tâm trận. Sự dồn nén trải qua một thời gian rất dài rất dài mà không thể đong đếm được, nhưng với người chỉ như một cái chớp mắt mà thôi.
Nhưng quá trình đó đã bị dừng lại, có một thứ gì đó từ trong hư vô sinh ra đối kháng lại với pháp trận, một thứ sức mạnh tương phản với sức mạnh của trận pháp. Kẻ đó cảm thấy hành động này như đang có tác động lớn tới sinh mệnh hắn, hắn đã ra tay. Hai nguồn lực lượng va chạm vào nhau, không ngừng thôn phệ nhau, triệt tiêu nhau.
"Hừm, ngươi biết rằng ngươi không có khả năng ngăn chặn ta, tại sao phải