“Nè, cũng lâu rồi chúng ta không giao đấu với nhau đấy.” Minh Hoa vẻ mặt đầy tự tin dõng dạc nói.
“Cho nên...” Thiên Tuệ nhếch môi cười trừ, cô thừa biết tính hiếu chiến của con bé này rồi, e rằng hôm nay sẽ có một trận luận bàn nghiêm túc.
Minh Hoa vừa bẻ gân ngón tay xong thì hướng nắm đấm xông tới chỗ Thiên Tuệ: “Ta hôm nay sẽ đánh bại tỉ a.” Nắm đấm được Minh Hoa dùng tinh thần ngưng tụ thổ nguyên tố bao bọc khiến uy lực gia tăng hơn, nhưng bù lại tốc độ chậm đi nên Minh Hoa mới phải bất ngờ tấn công như vậy.
Nắm đấm vừa uy lực vừa bất ngờ, chẳng mấy chốc sẽ chạm vào người Thiên Tuệ. Nắm đấm sắp chạm trực tiếp vào người Thiên Tuệ thì cô lập tức phóng hỏa về phía cánh tay đó của Minh Hoa, mượn lực né tránh sang một bên.
Cô vừa nghiêng người né vừa khẽ cười: “Tốc độ như thế mà vẫn đòi đánh trúng ta sao.”
Nơi Thiên Tuệ vừa tránh đi trúng phải nắm đấm của Minh Hoa, khiến cho chỗ đất đó vỡ nứt, lún xuống, đủ để thấy nếu trúng phải đòn vừa rồi không chết thì cũng trọng thương.
Thiên Tuệ trong lúc nghiên người đó vừa bắn lôi quang về phía Minh Hoa. Minh Hoa đưa hai tay ra trước đón nhận tất cả lôi công kích khiến cô bé lùi ra sau. Bước đầu học tinh thần lực cô phải nâng cao sức chịu đựng trước tiên nên trải qua luyện thể khiến cơ thể của Minh Hoa rất rắn chắc, cô còn lợi dụng lí thuyết dùng tinh thần của Thiên Tuệ để giảm sát thương từ những đòn tấn công nguyên tố.
Thiên Tuệ cũng ngay lập tức lùi ra sau kéo giãn khoản cách.
Trong đầu Minh Hoa xẹt qua một hôm Thiên Tuệ làm thí nghiệm về lực, do trình độ của Minh Hoa không thể hiểu được thí nghiệm ấy, chỉ nhớ rằng Thiên Tuệ có nói một vật đặt ở nơi càng cao thì khi rơi càng nhanh, lực phát ra càng lớn. Trong đầu cô lóe lên một sáng kiến.
Chỗ đất Minh Hoa đang đứng nhô cao lên sáu thước, cô từ trên đó nhanh chóng thả người xuống đạp vào đỉnh mượn lực phóng tới chỗ Thiên Tuệ.
“Ồ, lại trò mới à.” La Thiên Tuệ tự tin, khuôn mặt nghiêm túc mà triệu tập hỏa diễm bao quanh lấy tay cô, chuẩn bị đỡ lấy công kích của Minh Hoa.
“Bất ngờ còn ở phiá sau nè.” Minh Hoa vừa gồng hai tay lên, xung quanh hai tay phải trước cô đất đá bao quanh, gia tăng trọng lượng khiến cho tốc độ lẫn uy lực công kích tăng thêm.
Không thể không nói trong lí thuyết Minh Hoa rất yếu nhưng khi vào thực hành cô cũng có những suy nghĩ kì quái trùng hợp áp dụng những kiến thức phức tạp ấy vào những đòn tấn công đối thủ.
Thiên Tuệ kinh ngạc, trong đầu cô biết chắc rằng khi Minh Hoa dùng đá bao bọc tay mình lại sẽ gia tăng trọng lượng, ảnh hưởng đến tốc độ bay và uy lực cho lần tấn công này. Không kịp suy nghĩ nhiều cô lập tức sử dụng thêm lôi điện để nghênh đón công kích của Minh Hoa.
Hai nguồn lực chạm nhau, Thiên Tuệ bị lùi ra sau, hai chân càn càn xuống mặt đất tạo thành hai đường thẳng. Cô gia tăng thêm linh lực để nhanh chóng khựng lại. Hai người rơi vào thế giằng co.
Thiên Tuệ lúc này mới mở miệng: “Chậc chậc, khá đấy. Tuy không biết tại sao muội có thể áp dụng trọng lực để gia tăng lực công kích nhưng muội làm ta hơi bất ngờ đấy.”
Lúc này Minh Hoa cười một cách giảo hoạt, nụ cười đó khiến Thiên Tuệ cảm thấy mình như vừa trúng bẫy con bé vậy. Đột nhiên Minh Hoa tăng lực lên một chút, cô hất Thiên Tuệ lui về sau. Sau đó thì Thiên Tuệ đã biết được âm mưu của Minh Hoa.
“Hở... Cái...” Thiên Tuệ chưa nói hết thì phía sau cô có cảm giác trượt chân, khiến cả người cô ngã đổ ra phía sau. Trong lúc đổ người Thiên Tuệ quét mắt về phía Minh Hoa, thấy con bé co nắm đấm lại, lấy lực định ra đòn trực tiếp vào người Thiên Tuệ.
Thiên Tuệ theo bản năng cơ thể tay phải triệu hồi