“Không thể nào, ngươi...” Thiên Tuệ vô cùng kinh ngạc thốt lên. Theo như cô suy tính thì hắn phải bị bỏng nặng. Trên tay hắn tỏa ra ám khí tức. Đó là ám nguyên tố, nó có khả năng thôn tính những nguyên tố yếu ớt khác, là một nguyên tố rất mạnh và nguy hiểm.
Cô cũng cảm nhận được khí tức hắn phát ra gần như tương đồng với cô, có thể là tiểu tiên đỉnh phong a.
Hắn đạp vỡ vết băng đi, hắn cười, nụ cười vô cùng khó chịu, giọng nói băng lãnh lại vang lên: “Chắc cô thấy rất mâu thuẫn nhỉ, nhưng sự thật là vậy, chỉ có phù thủy mới đủ sức giết phù thủy mà thôi. Còn ta thì vì muốn giết hết phù thủy mà lại trở thành giống chúng, ta...”
Hắn chưa kịp giải thích hết thì Thiên Tuệ phóng một hỏa diễm cực nhanh về phía hắn. Nhưng hắn đã dùng ám nguyên tố mà thôn tính hết một cách dễ dàng.
“Này này, dù gì thì cũng phải để ta giới thiệu bối cảnh đã chứ.” Cô nàng này không như những phù thủy hắn gặp, chẳng có lời dẫn nào mà cứ thế công kích hắn. Quả nhiên là phù thủy đồng cấp với hắn.
Hắn vung mạnh thanh kiếm như chém hướng về phía cô, miệng như đọc chú: “Vong Linh Khởi.” Xung quanh hắn hình thành nên những bóng đen kỳ dị hình người, theo đường kiếm hắn vung ra mà tất cả đồng loạt công kích cô.
Ngay lúc những bàn tay vong hồn này chạm vào cô thì một luồng hỏa diễm quanh cô bốc lên, thiêu rụi bọn chúng.
Nhìn vào hỏa diễm ấy, hắn cũng cảm thấy bị uy hiếp. Thiên Đường Hỏa là sự khắc chế hoàn toàn với những vong linh, hơn cả là những tà vật.
Đôi mắt hắn hiện lên vẻ tập trung hơn nữa. Cô gái này rất mạnh. Tuy giờ không phải là ban đêm nhưng có lẽ chỉ còn cách đó mà thôi.
Hắn giơ hai tay lên, miệng đọc khẩu quyết: “Khô Lâu Cảnh Địa.” Đây là chiêu thức do chính hắn sáng tạo ra, nhưng phải hi sinh cả một thành lực lượng của bản thể a.
Xung quanh hắn, từng bộ xương khô nhô lên, mỗi kẻ đều có khuôn mặt kinh tởm khác nhau, cùng hướng về phía Thiên Tuệ mà phát động công kích.
“Phù thủy, đã lâu lắm rồi ta không sử dụng đến tuyệt kỹ này, cô có phúc lắm mới được chứng kiến nó a.” Hắn vừa cười cực kỳ tự tin vừa nói với cô.
Thiên Tuệ cũng không có hoảng hồn, trong tay cô xuất hiện nỏ thần. Cô truyền vào đó Thiên Đường Hỏa. Cô bắn liên tiếp về phía lũ khô lâu. Chỉ cần một tên chạm nhẹ là bọn chúng liền tiêu đời.
Một mũi tên chia ra làm ba mũi, cô có thể bắn ra một lúc năm mũi, như vậy mỗi lần xuất thủ cô đã hạ được 15 tên khô lâu rồi.
Khuôn mặt hắn trở nên ngưng trọng. Không thể ngờ được cô ta lại là cung thủ, một cung thủ có thể sử dụng sức mạnh nguyên tố. Hắn cảm thấy cây nỏ đó rất quen thuộc, dường như có một sự liên kết nào đó sinh ra trong mình, cả cô gái đó