Thiên Tuệ đang ngủ ngon thì có một bàn tay săn chắc đang vỗ má nàng, một giọng nói ngọt ngọt cưng chiều vang vảng bên tai: “Dậy đi nào Tuệ nhi, dậy, dậy, dậy nào.”
Từng tia nắng ban mai chiếu qua bức màn trướng, len lỏi vào đôi mắt đẹp của nàng. Thiên Tuệ từ từ mở mắt ra. Là khuôn mặt tuấn tú của Chí Trung nhưng hôm nay hắn mặc y phục khác với mọi ngày. Y phục của hắn đỏ đậm từ đầu xuống dưới, hoa văn thêu hình kim long làm cho Thiên Tuệ hơi lóa mắt. Bộ y phục đó như toát lên hết các khía cạnh, bộ lộ rõ những vẻ đẹp của Chí Trung khiến Thiên Tuệ hơi đỏ mặt.
Chí Trung nôn nóng ẵm Thiên Tuệ ra khỏi ổ chăn. Hành động bất ngờ làm hai tay Thiên Tuệ theo phản xạ ôm lấy cổ hắn, cô ngửi mùi hương trầm ấm áp của hắn mà lòng trở nên bình lặng hơn, cô dựa vào ngực hắn. Cô không biết rằng hành động này của mình càng đốt thêm lửa nhiệt trong hắn, hắn phải đang rất cực lực áp chế lại đó.
“Hôm nay ta muốn tặng cho nàng một bất ngờ.” Hắn nói khẽ vào tai Thiên Tuệ, giọng đàn ông trầm lắng khiến má cô hơi hồng.
Hắn đặt cô xuống bàn trang điểm, vỗ tay gọi các cung nữ vào rửa mặt tắm sơ cho cô rồi giúp cô chuẩn bị y phục. Trong lúc đó thì hắn đi ra ngoài hoàng cung.
Hoàng cung bây giờ tràn ngập trong không khí tươi vui. Các dải lụa hỉ sự, các lồng đèn chúc phúc đỏ chói được treo lên trang trí khắp hoàng cung.
Không khí dồn dập náo nhiệt, các quan lại diện cho mình bộ đồ tôn quí nhất, họ nói nói cười cười với nhau. Các cung nhân tấp nập làm việc còn nhiều hơn những ngày thường nữa. Bên ngoài các dãy xe ngựa xa hoa cứ liên tiếp nhau thành một hàng dài vào trong hoàng cung. Những dân thường thấy đông vui cũng bu đông lại tò mò hỏi xem.
Vì chuẩn bị cho nhiều tình huống mà điều động cả cấm vệ quân tinh nhuệ trấn thủ cho buổi hôn lễ không bị gây rối, hỗn loạn. Nên người bình dân chỉ có thể đứng ở ngoài xa nhìn vào trong mà phỏng đoán.
Một vài quan trung phẩm bắt đầu đi ra, dán bố cáo khắp nơi thông tri cho bọn họ hôm nay là ngày hỉ sự, mừng hoàng đế thú thê nên đặc xá, ban thưởng khắp nơi, mỗi người dân nghe nói mỗi nhà sẽ được tặng lấy ba lượng vàng cùng chung vui với vua thì hết sức bất ngờ xen lẫn vui mừng. Có nơi thì bày rượu thịt, có nơi thì giảm giá cho các khách quan ghé vào, cùng ngồi thưởng trà bàn chuyện. Ở ngoài cung lẫn trong cung đều mang một bầu không khí hết sức phấn khởi.
Công Uẩn đang phải tiếp hết các nhà quan lại đến tham dự và kiểm kê các sổ sách quà mừng nữa. Quái thật, tại sao đến cả việc này mà hắn lại phải làm nữa chứ. Trong khi đó vị hoàng đế kia thì bày ra một bộ mặt “chớ lại gần” khiến quan lại triều đình chỉ cười trừ chúc mừng chứ không dám nói gì cả.
Nhìn một mặt trấn tĩnh như vậy thôi chứ lúc này trong lòng Chí Trung đang vô cùng hồi hộp, tim hắn đập thịch đến nỗi sắp rơi cả ra ngoài rồi đây này. Đó là lẽ tất nhiên thôi, dù sao đây cũng là hôn lễ đầu tiên của hắn mà, hơn nữa là với người con gái hắn động lòng nữa, bản thân bình tĩnh đến lúc này đã là rất tốt rồi.
Trước đó khi hắn nói lên rằng muốn lấy