Nói xong lời này, bản thân Cam Đường cũng thở phào nhẹ nhõm. Mặc dù trước mắt cô chưa tính đến chuyện kết hôn, nhưng cô biết hôn nhân không phải trò đùa. Biết vậy nhưng cô vẫn đưa ra quyết định này, bởi vì anh là Đoàn Thương Dữ, là người cô tin tưởng nhất ngoài gia đình cô ra.
Cam Đường nói xong, đầu óc Đoàn Thương Dữ ù ù trống rỗng vài giây, trong lòng vẫn căng thẳng, sợ đây chỉ là ảo giác, là anh nghe lầm. Anh nắm chặt điện thoại, anh mở miệng xác nhận với cô, thanh âm rất thấp, trong khàn khàn có chút run rẩy: "Cậu, cậu nói lại lần nữa được không?”
Lúc này Cam Đường cũng căng thẳng, lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi nên không phát hiện ra sự khác thường trong giọng nói của Đoàn Thương Dữ. Nghe anh hỏi thế thì vô thức đáp lại: “Tôi nói chuyện cậu nhờ tôi lúc nãy ấy, tôi đồng ý.” Sau khi lặp lại, cảm xúc Cam Đường cũng dần bình tĩnh lại, tư duy cũng trở nên rõ ràng hơn. Cô nói tiếp: "Nhưng còn về chuyện này phải thu xếp thế nào thì chúng ta vẫn cần gặp mặt nói chuyện, cậu thấy sao?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Giờ phút này, hai mắt Đoàn Thương Dữ sáng rực, khóe mắt hàng mày cũng chứa đầy vui mừng. Anh âm thầm hít sâu một hơi, buông lỏng nắm tay: "Được, ngày mai gặp được không?"
Cam Đường: “Ừ được, mấy giờ cậu tan làm?”
Đoàn Thương Tự: “Trước năm giờ.”
"Được rồi, vậy tối mai chúng ta cùng ăn bữa cơm, vừa ăn vừa nói chuyện.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Cậu muốn ăn gì để tôi kêu thư ký Cao đặt nhà hàng."
Không chút nghĩ ngợi, Cam Đường nói ngay: "Lẩu."
Tất nhiên Đoàn Thương Dữ không phản đối, thương lượng xong cũng đã muộn, hai người cũng cúp điện thoại. Nghe thấy tiếng ‘tút’ cúp máy, Cam Đường mềm nhũn lưng, nằm trên đệm mềm mại, điện thoại vẫn nằm trong lòng bàn tay cô. Cô lại nhìn trần nhà trắng như tuyết, trái tim vốn đã bình tĩnh không hiểu sao lại dậy sóng, ‘thình thịch’ đập không ngừng.
Cô thực sự đã đồng ý kết hôn giả với Đoàn Thương Dữ, đã không còn đường lui nữa...
Cam Đường có chút hoảng hốt, cô cảm thấy mình to gan thật, hôn nhân thương mại quá hoang đường nhưng kết hôn giả cũng không tốt hơn là bao. Nhỡ mà chuyện này bại lộ thì cái mạng nhỏ của cô khó mà giữ được. Nghĩ đến đây, Cam Đường bất giác rùng mình.
Thôi thôi không nghĩ đến nữa, dù sao cô cũng nói là đồng ý rồi, muốn đổi ý cũng không được. Ngày mai bọn họ phải gặp mặt để bàn chuyện này kỹ hơn, bây giờ thì đi ngủ thôi. Nghĩ thế, cô chui vào trong chăn, hoàn toàn quên mất việc rửa mặt và bôi kem dưỡng ẩm sau khi gỡ mặt nạ.
Về phần Đoàn Thương Dữ thì sau khi cúp máy, anh chậm rãi từ sô pha đứng dậy, đi qua đi lại trong phòng khách, máu huyết toàn thân lập tức sôi trào, khóe môi không nhịn được mà nhếch lên. Lòng bàn tay siết chặt không còn là biểu hiện cho thấy sự căng thẳng của chủ nhân mà là sự phấn khích không thể kiểm soát.
Anh đi tới đi lui rồi lại quay về ngồi trên ghế sô pha, Đoàn Thương Dữ nhặt chiếc điện thoại anh tùy tay vứt trên ghế sô pha lúc trước lên. Anh mở We Chat, ấn vào ảnh đại diện của trợ lý Cao. Anh định nhắn tin để anh ta sắp xếp nhưng nghĩ lại, vẫn trực tiếp gọi điện thoại cho anh ta.
Khi Đoàn Thương Dữ điện đến, trợ lý cao vừa mới tắm xong, từ phòng tắm đi ra. Bạn gái ngồi ở đầu giường cầm chiếc điện thoại rung liên hồi của anh ta, gương mặt xinh đẹp hơi đổi sắc, thấy anh ta đi ra thì sẵng giọng: “Này, sếp anh gọi.”
Trợ lý Cao nghe thế thì trong lòng lộp bộp rơi xuống, anh ta tưởng sếp có chuyện gấp, cần anh ta đi xử lý, dù sao thì anh ta đã theo anh bao nhiêu năm như thế, loại chuyện này cũng không phải lần một lần hai. Đương nhiên anh ta cũng nhìn thấy vẻ mặt không vui của bạn gái, anh ta nhận điện thoại rồi còn tiện tay ôm người vào lòng, âm thầm an ủi.
Cuộc gọi kết nối, giọng nói của Đoàn Thương Dữ truyền đến.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khi bạn gái trợ lý Cao nghe bạn trai mình trả lời ‘được, tôi sẽ làm ngay’ thì gương mặt còn ôm chút mong chờ lập tức tan biến. Cô nàng giãy ra khỏi lồng ngực bạn trai, chụi tọt vào chăn, nghẹn ngào nói: “Đủ rồi, đủ rồi, anh không cần phải giải thích nữa, anh đi làm việc đi.”
Trợ lý Cao không nói gì mà chỉ ngồi bên mép giường, hoàn thành nhiệm vụ ông chủ giao cho, đặt một nhà hàng lẩu... Sau khi đặt xong, trợ lý Cao gửi tin nhắn cho ông chủ rồi lập tức hóa thành sói, xốc chăn bổ nhào về phía bạn gái. Bạn gái ngạc nhiên, không đi nữa à?
...
Sáng sớm, Đoàn Thương Dữ đến công ty đúng giờ.
Khi nhìn thấy Đoàn Thương Dữ, mấy người trong phòng thư ký đứng dậy cung kính chào hỏi anh. Đoàn Thương Dữ chỉ gật đầu với họ rồi không thèm ngoảnh lại, đi thẳng vào văn phòng. Hiển nhiên các thư ký đã quen với sự lạnh lùng của sếp mình, thấy anh đi vào văn phòng thì bọn họ ngồi xuống, tiếp tục bận rộn với công việc của mình. Sầm Vi nhìn chằm chằm về phía văn phòng vài giây rồi đứng dậy rời khỏi bàn làm việc.
Mấy thư ký bên cạnh cô ta không để ý lắm, mãi đến khi nhìn thấy cô ta bưng cà phê trở lại, đi về phía văn phòng của tổng giám đốc thì mới nhận ra.
Khó trách thư ký Sầm được coi trọng hơn bọn họ, cũng không phải không có lý do.
Sau khi ngồi xuống, Đoàn Thương Dữ không mở máy tính như thường lệ mà nhắm mắt đưa tay lên xoa mi tâm. Tối hôm qua anh mất ngủ, trằn trọc đến nửa đêm mới mệt mỏi chìm vào giấc ngủ, anh ngủ còn không tới ba tiếng. Ngay khi anh định gọi phòng thư ký bưng ly cà phê vào thì tiếng gõ cửa từ cửa văn phòng truyền