Tư Miên há hốc mồm, không biết trả lời thế nào, thành ra ấp a ấp úng: "Thẩm Nghị...!là Alpha, nhưng ổng thích Alpha cơ.
Còn Lục Miên thì...!mình nghĩ khái niệm đánh dấu tạm thời bên Nhật không giống trong nước."
"Hả?" Ngụy Viễn cảm thấy đầu óc mù mờ.
"Ở Nhật, đánh dấu tạm thời tức là Omega đến kỳ nhưng chưa có bạn đời, họ sẽ nhờ Alpha có độ phù hợp cao đưa pheromone cho nhằm động viên, không phải kiểu đánh dấu tạm thời vào tuyến thể như nước mình đâu."
Tình cảnh bỗng chốc trở nên xấu hổ.
Ngụy Viễn: "Vậy...!tỷ lệ phù hợp giữa cậu và Lục Miên là bao nhiêu?"
Tư Miên: "94%."
Khác gì 100% đâu chời!
"Thứ bảy này Lục Miên sẽ về nước, mình ra sân bay đón cậu ấy.
Ngủ ngon!" Thông báo vậy thôi chứ không thèm nhắc đến Ngụy Viễn.
Ngụy Viễn có cảm giác vợ mình sắp bỏ chạy theo người khác, hắn vô cùng hoảng hốt.
- - Thứ bảy.
Tư Miên: "Mình đi đây."
"Ơ cậu đi đâu?" Ngụy Viễn vừa ngậm bàn chải đánh răng, vừa hỏi không rõ.
.
truyện xuyên nhanh
"Đón máy bay." Sau đó đóng cửa "rầm" một phát.
Ngụy Viễn nhổ hết bọt trong miệng ra, không nói lời nào.
Năm phút sau hắn chạy ra ngoài, điểm đến chính là -- sân bay.
Hắn mua một tờ báo rồi vờ như đang đọc -- âm thầm nhìn lén.
Lục Miên tới rồi -- không đẹp trai bằng mình.
Ngụy Viễn vô cùng vui vẻ, đẩy tới đẩy lui que kẹo trong miệng.
Tư Miên cất tiếng gọi "Lục Miên!" -- Xưng hô rất bình thường, tuyệt! Ngụy Viễn