Từ Trường An vượt qua Tần Lĩnh chủ yếu có sáu con đường lần lượt từ tây sang đông là ....!Trần Thương Đạo, Bao Tà Đạo, Thảng Lạc Đạo, Tử Ngọ Đạo, Vũ Quan ĐạoTrong đó Khố Cốc Đạo là con đường duy nhất từ Trường An tới Kim Châu.Còn cổ đạo qua Vũ Quan là đường duy nhất thông từ Trương An tới Hà Nam và Tương Dương.Sáu con đường này đều vô cùng hiểm yếu.Trong các cuộc chiến từ xưa tới nay, chúng hoặc bị công phá, hoặc bị lén vượt qua, duy nhất trong đó Tử Ngọ Cốc bị người ta nhiều lần tính kế vượt qua, nhưng chưa bao giờ có ai thành công.Bởi thế mới có người cảm thán "Tần Lĩnh lục đạo, Tử Ngọ là vương".Địa hình nơi này Tần Lương Ngọc từng kể tỉ mỉ cho Phùng Anh nghe, cho nên dọc đường tới đây, nàng có rất nhiều cảm khái.Như đoạn đường nàng đang đi, một bên là vách đá lởm chởm, một bên là vực sâu muôn trượng, dù chỗ rộng nhất cũng không đủ cho hai chiếc xe tránh nhau đi qua, thi thoảng có cơn gió mạnh từ dưới núi thổi lên có thể khiến đứng chân không vững, người nào lớn gan cũng phải cẩn thận từng bước chân, người nhát gan có lẽ thậm chí không cả dám đi qua.“ Rốt cuộc là tai nghe là giả, mắt thấy mới thực.” Phùng Anh sờ sáo trúc bên hông, nàng rất muốn thổi một khúc trên sạn đạo đơn giản này, với hẻm núi sâu hun hút kia, chắc sẽ mang tiếng sáo đi rất xa:“ Tiểu thư, khi nào chúng ta mới tới được huyện Lam Điền đây?” Tiểu Sở cưỡi trên lưng một con lừa, tim đập thon thót nhìn vách đá dưới sạn đạo, hận không thể sườn sinh đôi cánh bánh thẳng tới huyện Lam Điền:Phùng Anh cưỡi trên con lừa khác ung dung hơn nhiều, chỉ là liên tục nhiều ngày đi đường, cho dù là nàng chăng nữa cũng thấy có chút mệt mỏi.Nghe Tiểu Sở hỏi, còn cho rằng nha đầu này hứng trí với Tử Ngọ Đạo, nghĩ một chút rồi trả lời: “ Đây là cổ đạo chuyên môn thông tới Trường An, nếu như chúng ta thuận lời, sau khi rời núi, sẽ tới huyện Trường An sát vách huyện Lam Điền rồi.
Năm xưa Lưu Bang và Hạng Vũ sau khi tham dự "Hồng Môn Yến" ở Bá Kiều - Trường An, Trương Lương hộ tống Lưu Bang tới Hán Trung làm Hán Trung Vương, chính là đi qua Tử Ngọ Đạo, vì đánh lừa Hạng Vũ rằng mình không có tham vọng quay về Trung Nguyên nữa, Lưu Bang hạ lệnh cho Trương Lương hủy Tử Ngọ Đạo.”“ Năm Bình Đế thứ 5, Vương Mãng hạ lệnh sửa lại Tử Ngọ đạo, đồng thời lập Tử Ngọ Quan, khiến con đường này khai thông lại.
Về sau các triều đại đều không ngừng tu sửa, gia cố, cho nên mới có dáng vẻ ngày nay.”“ Con đường này thông từ Thục tới Quan Trung, nếu Vân thế huynh muốn làm gì đó, nhất định phải khống chế Tử Ngọ Quan.”Tiểu thư nói cả đống học vấn, Tiểu Sở không nghe lọt dù chỉ một chữ, càng gần Quan Trung, miệng nàng càng nhiều nước bọt, nói chuyện không cẩn thận sẽ nhỏ ra: “ Tiểu thư nói xem chúng ta tới Vân thị liệu có được ăn thịt hấp ngay không, nữ nhân diêm dúa kia có làm bánh cho chúng ta ăn không? Nô tỳ thèm bát cơm gạo lắm, tiểu thư nói xem họ có lấy cơm kê ra đối phó với chúng ta không?”Phùng Anh thấy Tiểu Sở hỏi câu nào cũng liên quan tới cái ăn mà thương, lấy khăn tay lau nước dãi chảy ra bên mép nàng: “ Cho dù nữ nhân đó không cho, chúng ta đi tìm Vân thế huynh, nhất định huynh ấy cho chúng ta ăn đủ.”“ Chúng ta đi mau thôi.”Tiểu Sở không đợi được nữa rồi, nhảy xuống lưng lừa, hô lên với đám cường đạo đẩy xe đánh lừa chở hàng:” Tới huyện Lam Điền, ta mời các ngươi ăn mỳ trắng, ăn thịt lợn hấp.”Đi đường cùng nhau hơn một tháng, đám cường đạo này đã hiểu quá rõ tính cách đơn thuần của Tiểu Sở, ai nấy lớn tiếng đáp, hát vang bài ca Xuyên Trung, tăng tốc tới Quan Trung.Gọi họ là cường đạo, kỳ thực là hương dân không còn đường sống chạy lên núi trốn thuế má lao dịch thôi.Nhìn Tiểu Sở và đám cường đạo cười đùa vui vẻ, đôi mắt luôn đăm chiêu của Phùng Anh cũng có chút vui vẻ, lần trước nàng tới Quan Trung thì còn quá nhỏ, có Bành