Lão tử thật khổ.Khi Phạm Tam bị người ta treo ngược bốn vó lên cũng kêu như thế.Lúc tiến vào nông trang, hắn chuyên môn chọn một gian nhà hẻo lánh nhất, khi cầm đao đẩy cửa ra, không ngờ trong gian phòng nho nhỏ đấy có mười mấy hán tử đang ngồi quanh cái bàn, rõ ràng bàn tính chuyện bí mật gì đó.Không cần suy nghĩ Phạm Tam Quyết đoán vứt đao đi, hai chân quỳ xuống, chỉ mong cho những kẻ rõ ràng là loại thổ phỉ này tha cho hắn một mạng.“ Phạm Tam à, làm sao ngươi có thể sống sót mà rời chiến trường thế?”Nghe thiếu niên dáng vẻ là kẻ cầm đầu hỏi thế, Phạm Tam nhũn người ngã ra đất, lúc này sao hắn không hiểu, mình trải qua muôn vàn gian khổ bỏ trốn cả đêm, cuối cùng tự đâm đầu vào lưới.Trương Quốc Trụ cười tới đau cả ruột, bọn họ đang thảo luận về cái tên mất tích này, ai ngờ hắn mò tới tận nơi, thế là tốt rồi, khỏi phải đoán xem hắn bị chiến mã dẫm thành bùn hay là bị đạn pháo đánh nát nữa.“ Động hạn thát ạ.” Phạm Tam mếu máo:Trương Quốc Trụ nghiêm mặt quay sang bên phải:” Quét dọn chiến trường không triệt để.”Thiếu niên đó hổ thẹn rời chỗ ngồi, đi tới tóm lấy tai Phạm Tam, rút xoẹt đao ra định hoàn thành nốt công việc của mình.Trong tiếng cầu xin của Phạm Tam, Trương Quốc Trụ ngăn cản: “ Ta thấy kẻ này còn hữu dụng.”Thiếu niên kia cau mày: “ Đây không phải việc chúng ta nên xen vào.”“ Cho nên ta chuẩn bị đem tới chỗ Thiểu Thiểu.”Bị người ta bịt mắt, buộc chân tay xuyên qua sào khiêng đi như lợn tất nhiên là chuyện vô cùng thống khổ, may mà không lâu sau, Phạm Tam bị người ta ném xuống đất.Tiếp đó nghe thấy một giọng nói vô cùng dễ chịu:” Đủ hết rồi chứ?”“ Không con cá nào lọt lưới cả, nơi này có một con còn sống, ta nghĩ khả năng ngươi sẽ cần dùng tới, cho nên mang tới cho ngươi.”Đó là giọng của thiếu niên đã bắt hắn.Phạm Tam cố gắng cựa quậy ú ớ la hét, hi vọng có thể khiến cho thiếu niên có giọng dễ nghe kia chú ý, nếu như không động đậy, ngươi ta coi là thứ phế vật xử lý mất thì quá oan uổng.“ Kẻ này là ai thế?” Thiếu niên giọng dễ nghe đi tới rút giẻ trong mồm Phạm Tam ra.Phạm Tam bỏ qua cả thở lấy hơi, nói vội:” Bẩm đại anh hùng, tiểu nhân là gia phó Phạm Tam của đại thương gia Phạm Tiêu Sơn Trương Gia Khẩu, lão gia nhà tiểu nhân gia tài vạn quán, bản lĩnh thông thần.
Tiểu nhân còn chút tác dụng với lão gia, nếu như các vị anh hùng thiếu ngân lượng, có thể lấy thịt tiểu nhân bán đi kiếm ít tiền tiêu.”“ À, nói như vậy lão gia nhà ngươi sẽ sẵn lòng bỏ tiền ra chuộc?”“ Chính xác vạn phần, hai vị anh hùng cứ thoải mái ra giá, chỉ cần tiểu nhân về được, bất kể bỏ bao tiền, lão gia cũng sẵn lòng.”Thiếu niên giọng dễ nghe hỏi: “ Ồ, sao thế?”Phạm Tam hết sức thành khẩn: “ Tiểu nhân lần này theo kỵ binh người Kiến Châu tới Sắc Lặc Xuyên, những kỵ binh đó có chút liên quan tới lão gia nhà tiểu nhân, giờ đám kỵ binh đó bị các anh hùng hảo hán giết hết.
Lão gia nhà tiểu nhân nhất định không có cách nào ăn nói với người Kiến Châu, lúc này tên nô tài tiểu nhân là người sống sót duy nhất trên chiến trường, cho dù thường ngày không đáng một xu, lúc này hẳn là giá trị ngàn vàng rồi.
“ Nói tới đó cẩn thận dừng lại dò xét phản ứng.Thiếu niên giọng dễ nghe có vẻ hiền hòa lắm: “ Nghe có lý đấy, tiếp tục, tiếp tục.”“ Vâng vâng, chư vị anh hùng nếu không giết tiểu nhân, tiểu nhân trở về sẽ bẩm báo đúng như chư vị anh hùng căn dặn, lão gia nhà tiểu nhân cũng sẽ bẩm báo với người Kiến Châu như thế.”Trương Quốc Trụ đánh mắt với Tiền Thiểu Thiểu ý nói, ta bảo hắn hữu dụng mà.“ Các ngươi sơ xuất còn dám nói à?” Tiền Thiểu Thiểu ra hiệu cho Phạm Tam dừng lại, ra ngoài an bài canh gác cẩn thận không cho bất kỳ ai tới gần mới quay về bảo Phạm Tam:” Tiếp tục nói.”Kỳ thực lúc đó không thể hoàn toàn trách đám Trương Quốc Trụ, bọn họ tổ chức cuộc họp quan trọng như vậy tất nhiên có tổ chức canh phòng ngầm ở bên