Từ Ngũ Tưởng nhìn mãi tới khi bóng dáng tiểu cung nữ biến mất, thở dài rời huyện thành Lam Điền, từ đây phải cưỡi ngựa một canh giờ mới về tới được thành Ngọc Sơn.Trên đường đi Từ Ngũ Tưởng đã nghĩ cách ứng phó với cơn giận của huyện tôn, dù sao hôm nay mình bỏ cả ngày làm bạn với tiểu cung nữ này, lơ là công việc, thế nào cũng khiến huyện tôn không hài lòng.Qua mấy ngày tiếp xúc, Từ Ngũ Tưởng đã xác định tiểu cung nữ sẽ là phối ngẫu tốt, nàng tâm tư đơn thuần, lương thiện.Nếu mới đầu thích tiểu cung nữ này hoàn toàn là vì dung mạo của nàng, bây giờ thích con người nàng, khao khát muốn cưới về, nhất định phải là nàng mới được.Hắn rất hâm mộ cuộc hôn nhân của Trương Quốc Phượng, vốn cũng định bỏ tiền ra mời bà mai, nhưng không bỏ thể diện xuống được.Sự xuất thiện của tiểu cung nữ Tiểu Đại làm Từ Ngũ Tưởng cố chấp cho rằng đó là nhân duyên ông trời muốn tác hợp cho hắn.Về tới đại thư phòng thì trời đã tối, nơi đó đèn vẫn sáng, huyện tôn vẫn bộn rộn duyệt văn thư, Tiền Thiểu Thiểu ngồi ở cái bàn nhỏ phía trước cũng đang xem văn thư, còn có năm bí thư giám liên tục chạy qua chạy lại.Đó là hình ảnh một ngày làm việc bình thường của đại thư phòng.Từ Ngũ Tưởng chuẩn bị tinh thần bị huyện tôn chửi mắng, thậm chí đánh một trận, tới trước bàn chắp tay: “ Ti chức tới lĩnh tội.”Vân Chiêu không ngẩng đầu lên, chỉ hỏi:” Thích cung nữ đó rồi à?”“ Vâng ạ, nàng là phối ngẫu tốt.”“ Vậy ta không nói gì cả, bên nặng bên nhẹ ngươi tự biết, nếu đã tìm thấy đối tượng phù hợp thì nỗ lực vào, đừng để sau này hối hận.”Từ Ngũ Tưởng thấy sống mũi cay cay, khóe mắt ươn ướt, trên đời này vẫn là huyện tôn tốt với những đứa bé xấu xí số phận hẩm hiu bọn họ, định nói gì thì Tiền Thiểu Thiểu ở bên cười nhạt: “ Mai ta sẽ đi bái phỏng cô nương đó, để nàng thấy ấn tượng của mình về nam nhân đẹp đẽ sai lầm ra sao.”Vừa nghe vậy Từ Ngũ Tưởng quay ngoắt sang, hai mắt rực lửa: “ Ngươi dám à?”Tiền Thiểu Thiểu nhìn Từ Ngũ Tưởng một lượt, tặc lưỡi: “ Xem ra ngươi động lòng thật rồi.”“ Chua xót của người xấu xí thế nào, ngươi không bao giờ hiểu được đâu, may mà ta được huyện tôn mua về, may mà khi ở thư viện ta không lãng phí thời gian, nếu không có quá trình quý giá đó, giờ ta nhìn thấy cô nương làm mình động lòng cũng chỉ biết tự ti lặng lẽ tránh đi.”“ Vậy ngươi nghĩ mỹ nam tử không có phiền não à, các ngươi than vãn nữ tử tránh xa các ngươi, không biết ta muốn chẳng được.
Ngươi không biết bị nữ tử nhìn thấy bám lấy như kiến bâu vào mật phiền phức ra sao.
Ngươi không hiểu nữ tử mà ta chưa từng nói chuyện lại vì ta nhảy lầu là tư vị gì, ngươi không thể hiểu bỗng dưng có người không liên quan tới đòi liều mạng với ngươi phẫn uất ra sao.
Hừ, ở trong phúc mà không biết phúc.”Nhân lúc Từ Ngũ Tưởng còn đang phẫn nộ tới run rẩy, Vân Chỉ chỉ cửa sổ nói với Tiền Thiểu Thiểu, nói một câu ngắn gọn: “ Xéo!”Tiền Thiểu Thiểu đạp chân một cái, nghiêng người bay ra khỏi cửa sổ:” Chúc ngươi toại nguyện, ôm được mỹ nhân về.|Vân Chiêu lạnh lùng nói:” Ta cho các ngươi một tháng hoàn thành tâm nguyện của mình, một tháng sau xuống nông thôn, lắng nghe tâm tư của bách tính, đừng chỉ biết nghĩ tới thứ xa xôi, quên đi mục đích ban đầu.”Tiền Thiểu Thiểu chạy rồi, Từ Ngũ Tưởng không còn đối tượng trút giận nữa, đánh nén giận hỏi:” Vậy ai thay bọn ti chức ạ?”“ Những học đệ học muội đẹp đẽ của các ngươi, quan niệm thẩm mỹ của huyện Lam Điền không thể vì lòng riêng của các ngươi mà bị kéo hết xuống cống.”Khuôn mặt khó coi của Từ Ngũ Tưởng xuất hiện nụ cười, khom mình nói:” Đa tạ huyện tôn cho bọn ti chức một tháng.”“ Biết là tốt, làm việc đi.” Vân Chiêu rất chăm chỉ, tuy y chưa lên làm hoàng đế, nhưng chắc chắn thế nào cũng được liệt vào mười vị hoàng đế chăm chỉ chịu khó nhất:Nhìn tổng thể lịch sử, những khai quốc hoàng đế đều lấy yếu thắng mạnh, trải qua muôn trùng hiểm nguy mới nhất thống thiên hạ.Vân Chiêu không thích như thế, y không muốn mình tạo phản nguy hiểm trùng trùng, khổ chiến liên miên, vì dù đánh thắng bao nhiêu trận đánh huy hoàng, thì người chết đều là đồng bào, rất vô vị.Y tin,