Nếu không phải vì muốn âm thầm chiếm lấy thành Tây An thì Vân Chiêu sớm đánh sập Minh Nguyệt lâu rồi, nơi như thế tồn tại không phù hợp tinh thần tích cực hướng tới của huyện Lam Điền, càng không phù hợp với ý định nâng cao địa vị nữ nhân của Vân Chiêu.
Nay phong khí chung của quan trường huyện Lam Điền vẫn coi như thuần phác chưa sao, nhưng có một cái thanh lâu vang danh thiên hạ ở đó chỉ hỏng phong khí.
Vì Minh Nguyệt lâu gặp tai họa suốt, cho nên chỗ thế này mới không lan đi khắp huyện Lam Điền, nếu không với mức độ phồn hoa của huyện Lam Điền sớm đã có thương cổ Giang Nam tới mở vô số thanh lâu rồi.
Thương cổ đàng hoàng đánh rơi một đồng bạc cũng có quan phủ tới hỏi chuyện, nhưng Minh Nguyệt lâu gặp nạn, quan phủ chẳng ngó ngàng tới, trước kia khi thành Tây An còn hoàn toàn nằm trong sự quản lý của quan viên Đại Minh đã thế, giờ càng như thế.
Ngay cả tên cường đạo Lý Định Quốc năm xưa cướp của Minh Nguyệt lâu, nay cũng đường hoàng thành quân đoàn trưởng của huyện Lam Điền rồi, nguyên do trong đó khiến người ta không thể không suy nghĩ.
Vân Chiêu vài ba câu đã lảng sang đề tài khác, Giải Trại thấy Vân Chiêu không muốn đàm luận chủ đề này, không muốn kiên trì, chuyển sang nói tới chuyện Hồng Thừa Trù.
“ Huyện tôn có vẻ không đánh giá cao chuyện Lão Hồng đi Liêu Đông phải không?”“ Mấy chục năm qua chúng ta cùng Kiến Nô tranh đoạt Liêu Đông, nhưng càng đánh càng thua, vô số tiền lương, vô số tinh nhuệ đều tư vào đó, không nhìn thấy bất kỳ hi vọng vào.
Chính những thất bại đó khiến lòng dân, lòng quân đều không ở Đại Minh nữa, giờ chúng ta đã mất nhiều như thế, không phải dựa vào trí tuệ của Hồng Thừa Trù mà xoay chuyển được tình thế.
” Vân Chiêu thẳng thắn nói ra đánh giá của mình:Lô Tượng Thăng truy hỏi: “ Vậy huyện tôn cho rằng làm sao mới có được chiến tích ở Liêu Đông, đại quân của huyện Lam Điền ta tới đó sao?”“ Chúng ta đã làm rồi, thành Lam Điền chính là để gây khó dễ cho việc Kiến Nô nam hạ, đợi thực lực chúng ta mạnh hơn sẽ lấy cửu biên làm bàn đạp đông tiến, chèn ép địa bàn sinh tồn của Kiến Nô.
”“ Đó là chuyện rất lâu sau rồi, còn bây giờ làm sao mới có thể ngăn cản Kiến Nô quấy nhiễu, hạ quan không muốn nhìn thấy cảnh Kiến Nô tàn sát bách tính Hà Bắc, Sơn Đông nữa.
”Vân Chiêu lắc đầu: “ Với lực lượng huyện Lam Điền bây giờ dù tung hết quân ra cũng không thể cản được Kiến Nô nam hạ đâu.
”“ Chính vì thế ti chức mới xúi giục Lão Hồng đi Liêu Đông, ai ai cũng bảo ông ta là con chó dữ, có lẽ giết không nổi con sói đói Kiến Nô, nhưng mà trông nhà thì vẫn có thể sủa vài tiếng.
”“ Tình hình Liêu Đông hung hiểm như thế, chẳng lẽ ông không sợ mất đi con chó dữ này?”Lô Tượng Thăng cười tự tin:” Huyện tôn lần này nhìn nhầm rồi, Lão Hồng bây giờ khác Lão Hồng trước kia nhiều lắm, khi xưa ông ta ra trận toàn thân đầy mùi vị chết chóc, vì thế mà ra tay là vô cùng tàn nhẫn.
”“ Nhưng bây giờ khác lắm rồi, huyện tôn có biết ông ấy còn bàn bạc với ti chức sau khi tới huyện Lam Điền sẽ phối hợp thế nào không, chỉ cần trong lòng ông ấy còn hi vọng thì sao chịu tử chiến với Kiến Nô, càng không thể đẩy bản thân vào vòng nguy hiểm.
”Nếu như Hồng Thừa Trù thực sự thay đổi được như thế thì Vân Chiêu cũng bớt một mối lo.
Khi tỷ đệ Tiền Đa Đa đang tưng bừng cướp bóc của Minh Nguyệt lâu thì Vương Hạ đi Nhạc Dương điều tra cái chết của huynh trưởng Vương Chung đã trở về.
Từ đi tới về cộng với thời gian làm việc dùng một tháng lẻ chín ngày.
Xem chuyện trải qua do chính Vương Hạ viết, Vân Chiêu phẫn nộ tới tóc muốn dựng lên.
Nhưng Vương Hạ mặc áo tang đứng trước mặt Vân Chiêu thì mặt mày bình tĩnh không có chút biến hóa nào cả.
“ Về nhanh như thế làm gì? Làm xong hết mọi việc rồi à? “ Vân Chiêu ngẩng đầu lên lạnh lùng hỏi:Vương Hạ quỳ xuống đất dập đầu thật mạnh: “ Đa tạ huyện tôn cho học sinh một cơ hội báo thù.
”“ Chỉ một cái Nhạc Dương mà hủy mất một nhân tài của ta, ngươi xác định là đã làm xong hết rồi chứ?”“ Bẩm huyện tôn, đúng là xong rồi ạ, học sinh vì muốn sớm quay về hoàn thành học tập, cho nên mới làm thô bạo một chút, có điều không có cá lọt lưới.
”Chuyến hành động này của Vương Hạ đúng là quá thô bạo, Nhạc Dương tri phủ Phùng Nguyên