Tiền Thiểu Thiểu mỉm cười, nghe lời Trương Oánh bày ra góc độ đẹp nhất của mình, nhặt túi bánh ngọt lên, ôn nhu nói:” May quá, chưa sao cả, nàng mệt cả ngày rồi, nghỉ rồi ăn đi, đây là bánh do phu phụ Lâm Tỳ nướng đấy, hôm nay ta phải xếp hàng rất lâu mới mua được đấy.”“ Ừm.
“ Trương Oánh khẽ vén mái tóc bị mồ hôi làm dính vào trán, nghe thấy đám đồng nghiệp cười khúc khích, sảng khoái phất tay: “ Không chia cho các ngươi đâu.”Tiền Thiểu Thiểu rất biết làm người, nói lớn: “ Ta vừa mới trộm được mấy vò rượu nho huyện tôn cất giữ, cho người ướp đá rồi, lát nữa bảo tiểu tư mang tới, mọi người tắm rửa đi, lát nữa chúng ta cùng uống.”Đám đông reo hò chạy mất sạch.Tiền Thiểu Thiểu xách bánh ngọt theo Trương Oánh cùng rời viện nghiên cứu vũ khí, qua rừng trúc, bước lên bậc thang đá đi xuống thư viện.Trên đỉnh núi là nơi công tác, thư viện ở lưng núi mới là chỗ an cư.Trương Oánh có cả phòng riêng trong thư viện, Tiền Thiểu Thiểu hôm nay phong độ đứng ở cửa phòng trông cho nàng thay y phục, dù sao thân thể nàng từ trên xuống dưới ra sao hắn nhìn thấy hết rồi, cũng đụng chạm hết rồi, chỉ còn thiếu mỗi nước lên giường nữa thôi, nếu không phải huyện tôn nói thân thể chưa phát triển hết không nên phát sinh quan hệ nam nữ thì có lẽ hắn và Trương Oánh làm chuyện đó lâu rồi.Công bằng mà nói Trương Oánh chỉ ưa nhìn thôi, không xinh đẹp, nhưng vào cái thời đại mà nữ tử thư viện toàn là cấp bậc Hàn Tú Phân, Chu Quốc Bình thì Trương Oánh đã như tiên nữ trên trời.“ Năm xưa ta bị ca ca chiều hư, tính khí mới đỏng đánh như vậy, nếu khi đó không vậy, có lẽ giờ đã khác, ta cũng không khó xử như thế.”Tiền Thiểu Thiểu cười rực rỡ như bách hoa nở giữa mùa đông:” Giờ thì vì ai mà khó xử?”Trương Oánh ở trong phòng nói vọng ra:” Lôi Hằng, chàng năm xưa không dám làm chuyện đó cũng vì sợ Lôi Hằng chứ gì?”Tiền Thiểu Thiểu cười càng tươi:” Cái tên đó đúng là thứ ngu xuẩn, nhưng ngu xuẩn tới mấy cũng là huynh đệ của ta, kỳ thực ta trêu ghẹo theo đuổi nàng không phải vì nàng xinh đẹp, mà vì muốn hắn dứt bỏ ảo tưởng với nàng thôi.”“ Một hán tử đường đường mà vì nàng say khướt không biết bao lần, dù trong mơ cũng gọi tên nàng.
Nói thật, một nữ nhân mà thôi, ta không muốn cuộc đời huynh đệ mình bị hỏng như thế, không đáng.”“ Nếu không bởi vì nàng khá đặc thù, chúng ta là huynh muội đồng song, thì ta vì Lôi Hằng mà giết nàng rồi, sỉ nhục một hán tử tiền đồ rộng lớn như thế, nàng chết trăm lần không đủ chuộc tội.”Trương Oánh không khó chịu mà vỗ tay cười khanh khách:” Không tệ, thế mới là Tiền Thiểu Thiểu, con rắn độc nhất, con sói dữ nhất của huyện Lam Điền, tự cao tự đại, coi nữ tử thiên hạ như bùn đất, coi thiên hạ phải thuộc về nam nhân.”“ Ta sở dĩ bảo huyện tôn giao chàng cho ta xử trí là muốn mọi người đều nhìn thấy, Tiền Thiểu Thiểu ở trước mặt quyền lực tuyệt đối cũng chẳng qua là món hàng đem trao đổi thôi, chẳng khác gì những nữ tử khổ mệnh mà chàng luôn xem thường.”“ Nhưng hôm nay chàng ngoan ngoãn tới đây, còn mang theo bánh ngọt, rượu nho, còn lấy dáng vẻ tuấn tú nhất lấy lòng ta.
Nếu bây giờ ta muốn chàng lên giường với ta, chàng có lên không?”“ Lên! “ Tiền Thiểu Thiểu trả lời dứt khoát: “ Ta sẽ đem hết bản lĩnh ra, khiến nàng đạt được thỏa mãn lớn nhất của nữ nhân.”“ Vậy không nghĩ cho người huynh đệ Lôi Hằng nữa à?”“ Lôi Hằng sẽ tới Phượng Hoàng Sơn, nghiên cứu của nàng quan trọng với quân đội thì cũng quan trong với hắn, so tính mạng của hắn với việc cướp người hắn yêu thương, ta chọn cái sau.”“ Vậy chàng nên biết, dù chàng có tới hay không thì ta vẫn nghiên cứu, vẫn có kết quả, vẫn sẽ dùng trong quân, chàng sẽ không thể ngay điều đó cũng không nghĩ tới chứ?” Trương Oánh cười tủm tỉm:Tiền Thiểu Thiểu sầm mặt:” Sao ta không biết, nhưng nàng là kẻ điên, năm xưa ta nói vài câu mà đã nhảy từ tầng ba xuống, chân gãy rồi còn nói thích ta, trời mới biết đợi thí nghiệp thành công rồi nàng có cười lớn với ta mấy tiếng, sau đó nhảy từ đỉnh Ngọc Sơn xuống không? Nữ nhân các nàng không ngốc thì cũng điên, ai dám đánh cược chứ?”Trương Oánh không ngờ Tiền Thiểu Thiểu nói thế, không nghĩ hắn cũng có một mặt ôn nhu biết nghĩ