Mông Vân Chiêu rất đau, có điều chỉ đau thôi, không bị thương, thời gian qua y đánh nhau với hai con ngan, bị chúng mổ sắp mất tri giác rồi, y bị phạt thì bị phạt, ai dám đánh y rách da chảy máu chứ, mẹ y là người đầu tiên không tha.
Từ Nguyên Thọ kiểm tra cục đá nam châm rất lâu, cuối cùng đặt xuống, mắt quác lên nhìn Vân Chiêu, râu tóc như muốn dựng lên, tựa hồ vô cùng tức giận: “ Năm xưa quân Khăn Vàng đào bới Quan Trung, đế vương quân tướng phơi xác ngoài đồng hoang, sau lại có Tào Tháo tới đào mộ, lấy đồ bồi táng của tiên vương các đời Đại Hán làm quân trang thống nhất phương bắc.
Vân Trệ, ngươi định làm lại chuyện cũ của Ngụy Vũ à?”Vân Chiêu trưng ra cái mặt béo ngu ngơ đầy nghi hoặc: “ Học sinh chỉ muốn hỏi tiên sinh, có phải trên Ngọc Sơn có nhiều đá nam châm lắm không, bọn học sinh muốn hút thật nhiều cát sắt từ cát bên suối thôi.
”Từ tiên sinh nghe vậy thì giải trừ phần nào sự đề phòng: “ Cục đá nam châm này lấy ra từ cục đá nam châm lớn, ngươi chỉ cần tìm người nhặt được nó hỏi tìm thấy ở đâu, vậy cục nam châm lớn hẳn là ở gần đó.
Nếu không tìm được lấy một sợi dây thừng treo lên đi loanh quanh, cục đá nam châm này nhúc nhích, cục lớn sẽ ở gần.
”Vân Chiêu chắp tay thi lễ: “ Đa tạ tiên sinh giải đáp, đợi thương thế của bọn con lành rồi sẽ lên Ngọc Sơn tìm đá nam châm.
”Từ tiên sinh dặn: “ Dẫn theo gia đinh, trên núi nhiều dã thú lắm, giờ mùa xuân chúng vừa ngủ đông thức dậy, đang đói cả đấy.
”Vân Chiêu vâng một tiếng rồi chạy ù đi, ở sau lưng đôi mắt thâm thúy của Từ tiên sinh không rời khỏi lưng y.
Chạy qua ngã rẽ, khuất khỏi tầm mắt của Từ tiên sinh, vẻ mặt Vân Chiêu trở nên âm trầm.
Trên Ngọc Sơn không có quặng nam châm.
Đời sau khoa học kỹ thuật hưng thịnh không phát hiện ra mỏ nam châm, huyện Lam Điền có nhiều ngọc Lam Điền, đáng tiếc rất nhiều năm trước sau một trận động đất lớn, mọi người không tìm được mỏ quặng cổ xưa nữa.
Về sau chất lượng ngọc Lam Điền rất tệ, nó liền mất đi giá trị, không thể so sánh với thủy thương ngọc làm ngọc tỷ của Thủy hoàng đế.
Lam Điền nhật noãn ngọc sinh yên, đó là một điển cố, Thái Bạch Kim Tim thác mộng cho thư sinh trợ nghèo làm việc thiện Dương Bá Ung :" Tình thiên nhật xuất nhập Nam Sơn, khinh yên phiêu sự tàng ngọc nhan.
"Sau đó được Lý Thương Ẩn viết vào thi ca, tiếp đó vang danh thiên hạ.
Rồi sau đó nữa nhiều người vào núi tìm mỹ ngọc, song chỉ món gót giày phí công, chẳng có tiến triển gì.
Nhưng Ngọc Sơn chắc chắn là nơi phong thủy bảo địa, vì thế mà nơi này có rất nhiều mộ táng! Từ tiên sinh nói không sai, Vân Chiêu cũng phát hiện cục đá nam châm này từ khối đá nam châm lớn rơi ra, Lam Điền không có đá nam châm, vậy tảng đá nam chân đó hẳn là từ môn thường dùng trong mộ táng.
Tác dụng chủ yếu của từ môn chính là đề phòng những kẻ mang vũ khí đi vào mộ, mà chết rồi vẫn cứ lo người khác tới đào bới, chỉ có thể thuộc về quý tộc.
Vân Chiêu không ngại làm một tên trộm mộ, không ngại chút nào luôn, thậm chí y cho rằng đám quý tộc thời xưa chết rồi đem theo vô số đồ quý giá chôn cùng, bị người ta đào ra là đáng đời.
Người tốt chết đi, mang theo ít đồ có ý nghĩa kỷ niệm chôn cùng thì hiểu được, không nêm đem vô số đồ tốt do người ta vất vả làm ra chôn cùng, đó là tư tưởng ích kỷ biến thái, không chấp nhận được.
Rõ ràng Từ tiên sinh không nghĩ như thế, thậm chí cho rằng đào mộ là hành vi trái lễ giáo, là sai lầm tính chất cực kỳ ác liệt.
Hoàn cảnh mà Vân Chiêu lớn lên, trừ hiếu thảo với cha mẹ ra thì những lễ giáo khác bị con người ta lãng quên rồi.
Bởi thế, y xét tới tính khả thi, không phải lễ giáo.
Khi về tới căn nhà nhỏ của Vân Quyền, y phát hiện ra đám huynh đệ cần cù bất chấp thương tích ở mông đã mang thêm nhiều đá nam châm ra suối rồi.
Mùa xuân nước suối lạnh buốt, mấy năm qua hạn hán, con suối chảy ra từ Ngọc Sơn đã khô dần, nếu không có