Trong người Kiến Châu, người có vũ lực cường đại nhất mãi mãi là dã nhân trong rừng đen.Chính vì có những người này, đội xung phong phi giáp nhân cường hãn nhất trong quân đội Kiến Châu chủ yếu do những dã nhân này tạo thành.Nòng cốt của quân đội Kiến Châu cơ bản là a cáp chịu trách nhiệm lấy tính mạng bản thân tiêu hao vũ khí trang bị địch và vận chuyển hậu cần thường ngày, phi giáp nhân xung phong đánh tan địch, về phần kỳ đinh, bọn chúng chịu tỉ lệ tổn thất thấp nhất, vì cơ bản chúng ở vị trí chỉ huy.Hàn Lăng Sơn từ khi có được thân phận kỳ đinh Tương Lam Kỳ, đồng thời cũng có tư cách tới rừng đen bắt dã nhân bán cho các vương gia.Thông thường người Kiến Châu chỉ cần dã nhân cao hơn bánh xe, kẻ già yếu phụ nhân không giá trị lợi dụng thì không để ý.Nhưng một khi nam nhân trưởng thành trong các bộ lạc nhỏ bị bắt đi, những người còn lại chỉ còn đường chết đói, chết rét ở Liêu Đông băng thiên tuyết địa mà thôi.Dã nhân toàn là thợ săn, họ lấy săn bắn để mưu sinh, đây là phương thức sinh hoạt rất mong manh, do đi săn có rất nhiều biến cố không xác định, chuyện bữa đói bữa no là bình thường.Tuổi thọ dã nhân khó mà hơn được 40, đó là kết quả quanh năm tranh đấu ác liệt với trời đất.Người Kiến Châu cứ tới mùa đông lại vào rừng đen bắt dã nhân bổ xung quân đội của mình, chỉ có lúc này dã nhân mới ngoan ngoãn sống trong cái lều nhỏ làm bằng da hươu, vỏ cây làm thành.Hàn Lăng Sơn dẫn hơn trăm bộ hạ vào rừng đen đã một tháng rồi, tới hôm nay thu hoạch của họ không tốt lắm, chỉ bắt được chín dã nhân mà thôi.Chín tên dã nhân này đều rất hung hãn, vốn là có mười cơ, một tên trong đó chứng kiến thê tử mình không may bị Đa Long đâm thủng bụng, liền quyết đoán húc đầu vào cành cây nhọn hoắt như chùy thủ chết luôn.Điều này khiến Lão A Cổ vô cùng tức giận, lấy roi đánh Đa Long một trận tơi bời, đương nhiên không phải vì Đa Long làm chuyện vô nhân tính, mà ông ta tiếc vàng thôi.Qua chuyện đó Hàn Lăng Sơn xác định được dã nhân kỳ thực không phải dã nhân, vì họ có tình cảm sinh mạng, còn coi trọng nhà cửa người thân hơn cả người Kiến Châu.Đám người Kiến Châu vì k1ch thích dã tính của dã nhân, bắt đầu tàn sát dã nhân già yếu phụ nhân trẻ nhỏ không cần.
Hiệu quả nhanh chóng thể hiện ra, có vô số dã nhân bắt đầu phát động báo thù họ.Phá hủy đi những cạm bẫy do dã nhân bố trí có thể gây sát thương cho họ, dã nhân dùng vũ khí thô sơ căn bản không thể gây tổn hại tới những võ sĩ mặc thiết giáp.Thế là dã nhân bọn họ bắt được ngày một nhiều, vì thế dã nhân tới giải cứu đồng bào ngày một nhiều.Muốn tìm được những thợ săn thích độc hành lại xuất quỷ nhập thần này vốn vô cùng khó khăn, giờ đám dã nhân này lại chủ động dâng tới tận cửa, đối với bộ nô đoàn mà nói, đây là chuyện tốt.Mới đầu Lão A Cổ không đồng ý chọc giận dã nhân quá mức, giờ bội phục Tô Hợp Thái sát đất.Bởi thế cùng với số lượng dã nhân bắt được tăng lên, đám người Lão A Cổ cũng rơi vào trạng thái điên cuồng, đi tới đâu là thây chất đầy đất tới đó.Khi bắt được 100 dã nhân, Lão A Cổ cho rằng thế là đủ rồi, có thể đi đổi vàng với các vương gia rồi.
Tô Hợp Thái lại không hài lòng, hắn cho rằng trong mùa đông dài dằng dặc này, nếu không bắt được 500 dã nhân thì đó là hành vi cực kỳ thất bại.Dùng vòng cổ rèn bằng sắt đủ trói buộc đám dã nhân phát cuồng, cho dù số lượng dã nhân có hơn cả số người bộ nô đoàn cũng không sao, họ không cần đảm bảo sức khỏe của đám dã nhân, chỉ cần giữ bọn chúng còn sống là có thể đổi tiền.Mà đám dã nhân đã trải qua đào thải này có sức sống kinh người.Vì thế dưới sự kiên trì của Tô Hợp Thái, đám người họ lại loanh quanh trong rừng thêm nửa tháng, cho tới khi dùng hết vòng sắt, đáng tiếc là số dã nhân chưa đủ 400, kém quá xa kỳ vọng của Tô Hợp Thái.“ Lần sau nên mang theo nhiều vòng sắt hơn.
“ Hàn Lăng Sơn chặt đóa hoa trên cây