Từ Nguyên Thọ vừa pha xong ấm trà ngon thì Vân Chiêu đi vào phòng làm việc, ông là người rất thoáng đạt, duy chỉ có trà là keo kiệt nổi tiếng, nhất là càng ghét cay ghét đắng người khác uống trà của mình.Vân Chiêu biết tính khí tiên sinh, cho nên đành phải tự pha trà uống.“ Trương Xuân đã biết sai chưa?” Từ Nguyên Thọ biết Vân Chiêu tới làm gì:Vân Chiêu vừa ngồi xuống đã trách:” Tiên sinh, bản lĩnh dạy đệ tử của người càng ngày càng kém rồi.”“ Định ăn vạ ta sao?” Từ Nguyên Thọ thong thả cầm chén sứ trắng lên nhấp một ngụm:” Ngươi cứ cho ta một đám tử tù, xem ta có thể dạy ra được nhân vật lợi hại hơn không?”Vân Chiêu cười ha hả cho qua chuyện:” Thôi, tiên sinh cứ dạy ra người bình thường một chút vẫn hơn.”“ Thằng bé Trương Xuân vấn đề lớn nhất là dễ đi vào cực đoan, dùng tốt thì có thể làm lên chuyện lớn, dùng không tốt chính là xảy ra chuyện hiện giờ.
Hắn mang một bầu nhiệt huyết, trong đầu chỉ có tương lai tươi sáng, quyết tâm làm lên kỳ tích ở Thằng Trì, kết quả gặp phải tai họa như thế, chứng kiến tâm huyết trôi theo dòng nước, khi đó hắn dám làm bất kỳ chuyện gì để vãn hồi.”“ Ngươi phải chú ý, kỳ thực học sinh thư viện chẳng ít thì nhiều đều có tính ấy, chúng kiêu ngạo, cuồng nhiệt, hết lòng vì mục tiêu.
Học sinh là phải như thế, còn về phần bảo vệ chúng ra sao, để chúng thành rường cột quốc gia đó là chuyện của ngươi.”Hai người đang uống trà trò chuyện thì một nữ học sinh có đôi răng thỏ rất đẹp đem tin tức có được từ lôi đài nói với Vân Chiêu và Từ Nguyên Thọ.“ Ngô Vinh bị Trương Xuân đánh đái ra quần rồi.”Vân Chiêu có được cớ lại bắt đầu đổ lỗi:” Khóa sau kém hơn khóa trước, cái tên Ngô Vĩnh đó khoe thuộc hai mươi hạng đầu của khóa tám, bị tên chỉ thuộc hạng 50 của khóa 4 đánh cho đái ra quần, tiên sinh, mọi người đúng là lơi lỏng rồi.”Nha đầu răng thỏ tò mò:” Là một đánh ba đấy, Hà Bình An và Cung Nguyên Sinh cũng bị đánh rất thảm.
Huyện tôn, nếu Hàn Lăng Sơn và Hàn Tú Phân mà ra tay thì thế nào?”Vân Chiêu cười với nữ sinh đáng yêu này:” Hai kẻ bi3n thái đó sẽ không đánh nhau với học đệ học muội đâu.”Nữ sinh vỗ vỗ cái ngực phẳng lỳ:” May mà tiểu nữ không ở khóa một.”Từ Nguyên Thọ sắc mặt âm trầm, quát:” Cút ra ngoài.”Nữ sinh đó chạy ù đi, đến cửa còn nói vào:” Huyện tôn, tiểu nữ tên là An Tuệ, sắp vào chính vụ ti, người đừng quên nhé.”Vân Chiêu tủm tỉm cười vẫy tay:” Nhớ rồi.”Thế là An Tuệ nhảy tưng tưng như con thỏ vui vẻ rời văn phòng sơn trưởng.“ Nha đầu đó lấy lòng ta đấy.” Vân Chiêu nói với Từ Nguyên Thọ mặt đen xì:” Còn cả tên cao lớn Ngô Vinh kia nữa, nhìn như có vẻ bất bình vì đồng môn, kỳ thực cũng là thừa cơ tiếp cận ta chơi trò đầu cơ mánh khóe, nói về cái này thì khóa sau đúng là hơn khóa trước.”Từ Nguyên Thọ cầm ấm trà lên rót nước uống, nhưng nhìn sóng gợn lên trong chén trà là biết tâm tình ông không bình tĩnh.“ Tiên sinh đã sinh ba đứa con, cũng tính là con cái đầy nhà, hơn cả học sinh rồi, bây giờ chắc là có thể đặt hết tâm tư vào chuyện dạy học rồi nhỉ?”“ Cút ra ngoài.”Vân Chiêu thong thả đứng dậy:” Uống trà dễ đói, ài bụng reo rồi, chắc là nhà ăn thư viện sắp mở rồi đây.
Tiên sinh, hôm nay ta thấy một đứa học sinh lấy trứng gà làm vũ khí, ném chuẩn xác lắm, xem ra thức ăn của thư viện đã nhiều tới mức ăn không hết đem đi lãng phí rồi, sau này thức ăn cho thư viện sẽ giảm ba thành, như vậy có lợi cho học sinh nuôi dưỡng phẩm chất gian khổ phấn đấu.”Từ Nguyên Thọ tay càng run, đặt chén xuống:” Vậy thì bắt đầu từ nhà ăn của tiên sinh đi.”“ Vốn nên như thế.” Vân Chiêu nói xong rời khỏi văn phòng đúng như nguyện vọng của tiên sinh:Lúc này Trương Xuân một mình đứng trên lôi đài thở hồng hộc, xung quanh có ba cái "xác" nằm không dậy được, một đám học sinh vây quanh cúi gằm mặt.Vân Chiêu đi ngang qua hô:” Này, tới giờ cơm rồi.”Đám học sinh vây quanh từng đứa như choàng tỉnh khỏi giấc mộng, vội vàng bỏ đi, lần này không ai nhổ nước bọt hay là ném trứng gà vào Trương Xuân nữa, mấy cái "xác" trên lôi đài cũng không chơi trò giả chết nữa, còn che mặt không để Vân Chiêu nhìn thấy.Vân Chiêu chép miệng:” Bao nhiêu đứa lên?”Trương Xuân ngoại trừ tóc tai tán loạn, mặt thêm vài vết bầm thì cử động không trở ngại gì:” Năm ạ, sau đó bọn chúng chỉ đứng nhìn thôi, thật đáng thất vọng, nếu là khóa 4 của ti chức, dù không đánh nổi cũng lần lượt kéo lên đến khi làm ti