Tới khi mục dân tập trung xung quanh thành Lam Điền được an bài bảy tám phần, Lý Định Quốc rốt cuộc cũng có thể yên tâm ngủ một giấc trong doanh trướng.Trương Quốc Phượng khi trở về cũng vô cùng mệt mỏi, dù là ai chạy khắp thảo nguyên liền hai tháng trời cũng sức cùng lực kiệt, chỉ là nghĩ tới đại hội sắp tới, toàn thân lại bừng bừng.“ Định Quốc, quan an dân và quan dân chính phải hoàn toàn tách ra, đây là điều ta chuẩn bị đề nghị trên đại hội, ngươi thấy thế nào?”Lý Định Quốc lười chả buồn mở mắt, làu bàu: “ Ngươi xem lấy mà làm, nói với ta làm gì?”Trương Quốc Phượng lại hỏi:” Không phải ngươi có rất nhiều ý tưởng về việc kiến thiết quân đội à? Không định nói nữa sao?”Lý Định Quốc rốt cuộc cũng phải mở mắt: “ Ta không tin Vân Chiêu sẽ buông quyền tới mức độ đó.”“ Cho tới bây giờ huyện tôn chưa từng nuốt lời.” Trương Quốc Phượng khẳng định chắc nịch:Lý Định Quốc ngồi dậy vỗ vỗ cái đầu trọc, từ khi cạo tóc hắn có thêm động tác vô thức này :” Ta cảm thấy Vân Chiêu đúng là lắm chuyện, một khi y buông quyền, sau này chúng ta làm việc sẽ rất phiền hà, phải hiệp thương với nhiều người, rồi cần đạt được tỉ lệ nhất định mới thông qua.
Chẳng thà Vân Chiêu một mình quyết định cho nhanh gọn.”Trương Quốc Phượng bật cười: “ Huyện Lam Điền lớn như thế, một mình huyện tôn đã làm không xuể rồi, mà chấp chính không phải chỉ nhìn phương hướng lớn, còn phải kiêm cố cả chi tiết nhỏ, nếu không chẳng thấy vấn đề.
Chuyện lớn chuyện nhỏ càng nhiều, cứ thương lượng nhiều chút thì hơn.”“ Ta có nói chuyện với Giải Trại, ông ấy nói làm như thế có một cái bất cập, đó là phải thiết lập lượng lớn cơ cấu quan phủ trung ương, rồi lại cũng phải thiết lập tương ứng ở cấp tỉnh, e là cấp châu phủ thậm chí đến huyện cũng phải có, để tiện cho quản lý trục dọc gì đó, chả hiểu nữa.” Lý Định Quốc cũng rất chú tâm tới chuyện này, hắn có tâm tư rất kin kẽ chứ không phải loại phổi bò như Vân Dương, chỉ là kiến thức hắn có hạn mà thành kiến lại lắm: “ Người ăn cơm quan nhiều sẽ bất lợi cho bách tính, tăng thêm gánh nặng cho họ, nhưng nếu tinh giản cơ cấu thì mặt ổn thỏa sẽ xảy ra vấn đề.
Tóm lại là đại hội lần này sẽ rất có thể thành thứ qua quít lấy lệ thôi, ngươi đừng phí tinh thần vào đấy làm gì.”Trương Quốc Phượng lắc đầu, thấy Lý Định Quốc nằm xuống ngủ tiếp thì rời khỏi quân trướng.Quân tốt trong quân doanh lúc nào cũng bận rộn, tìm thấy mục trường rồi quân đội còn phải giúp mục dân chuẩn bị cỏ khó.
Nhìn đống cỏ khô được buộc thành từng bó lớn, chất lên xe trâu vận chuyển khỏi quân doanh, nụ cười của Trương Quốc Phượng chưa từng tắt trên môi.Vì hắn thích nhìn cảnh này, đó là cảnh thịnh thế, là cuộc sống, quân đội đang giúp đỡ bách tính chứ không phải là làm hại bách tính, chưa bao giờ tự hào là một quân nhân hơn thế.Hắn khác với Lý Định Quốc, Lý Định Quốc từ nhỏ lớn lên trong ổ cường đạo, lại không được dẫn dắt tốt, hắn luôn chẳng hề keo kiệt nghĩ nhân tính xấu nhất có thể, một chuyện chỉ cần có chút gì hông hay là hắn nhận định toàn bộ đều xấu.Mấy năm qua Trương Quốc Phượng luôn giúp Lý Định Quốc sửa cái thói này, đáng tiếc tác dụng không lớn, hoàn cảnh sống từ nhỏ không tốt, khiến hắn không dễ tin tưởng người khác.“ Lý tướng quân quá tùy tiện.
“ Tiền Tùng khó lắm mới đợi được Trương Quốc Phượng trở về, vội tới bẩm báo hành vi của Lý Định Quốc trong quân doanh:Trương Quốc Phượng ngăn hắn nói tiếp: “ Đừng quá giáo điều, một số người sinh ra đã không chịu được ước thúc, gần đây có vài điều nghĩ không thông mới dùng cách đó phát ti3t.”“ Mạt tướng không có ý định nói xấu Lý tướng quân, nhưng lần này mở đại hội quốc dân, Lam Điền sẽ xác định tính chất quân đội.
Mạt tướng nghe đồng song gửi thư nói, chế độ quân đội của chúng ta sẽ khác với quân đội trước kia, có cải biến lớn.
“ Tiền Tùng nghiêm túc nói: “Lần này huyện tôn xuất tuần, đích thân kiểm nghiệm quân đoàn Vân Phúc, Vân Dương, Lôi Hằng, chỉ có quân đoàn của chúng ta là không tới.
Cho nên mạt tướng rất lo.”“ Lý tướng quân là người đứng đầu, nếu bị phân biệt đối xử sẽ ảnh hưởng lớn tới quân ta.”Trương Quốc Phượng cau mày: “ Ngươi biết huyện tôn ghét nhất loại người nào không?”Tiền Tùng khom người: “ Xin tướng quân chỉ giáo.”Trương Quốc Phượng nhẹ giọng nói: “ Đó là người thích chơi đùa