Mộc Thiên Đào sau khi vào kinh thành, cõi lòng lạnh quá nửa, hắn cứ ngỡ rằng sẽ được thấy cảnh tượng tường thành rợp cờ, quân doanh binh sĩ khắp nơi, bách tính vận chuyển gỗ đã chuẩn bị kháng địch.
Nhưng không, chẳng có gì hết, cuộc sống nơi này vẫn diễn ra bình thường, ngoại trừ trong thành nhiều nạn dân một chút, trong quán trà nhiều thương cổ ngồi bàn tán với bộ mặt âu lo một chút thì chẳng có gì khác biết nhiều.
Đường phố vẫn đông đúc, lính trông cổng thành thậm chí ôm thương ngủ gà ngủ gật.
Mộc Thiên Đào không tin người kinh thành có thể dửng dưng khi đại quân Lý Hồng Cơ chỉ còn cách trăm dặm, hắn cũng không tin huân quý, bách quan tự tin rằng tặc khấu không thể phá kinh sư.
Vậy chỉ có một lời giải thích thỏa đáng, họ buông xuôi rồi.
Nói ra vòng tròn sinh hoạt của hắn kỳ thực rất nhỏ, trước khi tới Lam Điền, hắn luôn sống ở vùng biên thùy phương Nam.
Hồ nước Côn Minh tuy không lớn, nhưng là toàn bộ tuổi thơ của Mộc Thiên Đào, nước suối trong Cửu Long Trì luôn cuộn trào, giống như Mộc vương phủ học Chu Á Phu trồng liễu bên hồ, kéo dài từ năm Hồng Vũ thứ 16 tới mãi mãi.
Thành Côn Minh không lớn, hình dạng như một con rùa, mới đầu nó chẳng phải là nơi thích hợp cho bách tính sinh sống, mục đích thực sự của nó là dùng cho quân sự, một tòa binh thành.
Trong tòa thành đó, tuổi thơ của Mộc Thiên Đào rất êm đềm, hắn nhìn thấy rất nhiều nam nhân hoặc nữ nhân y phục kỳ quái, hoặc xinh đẹp, hoặc xấu xí, có điều tổng thể mà nói, họ rất giàu có.
Một số bách tính trong thành Côn Minh sống khó khăn, có điều mẹ hắn luôn tiếp tế cho họ, để họ có thể sống tiếp.
Rồi Mộc Thiên Đào tới Lam Điền, nơi đó vô cùng giàu có, sự phồn hoa của Trường An thì hắn đã có chuẩn bị tâm lý, vì mẹ hắn nói với hắn, đất Trung Nguyên xưa nay luôn giàu có.
Hắn tin những lời ấy, tới khi hắn đi qua Khai Phong tiến vào biên cảnh Sơn Đông, hắn mới phát hiện, thế giới này chẳng hề tốt đẹp với người nghèo.
Dọc đường đi có vô số đạo tặc tấn công hắn, có vô số cường nhân muốn giết hắn, đoạt ngựa và hàng hóa của hắn.
Tất cả những kẻ này đều chết trong tay Mộc Thiên Đào, có trường thương, có súng, có thủ lôi, cưỡi con ngựa kéo theo con lừa chở hai rương gỗ, Mộc Thiên Đào như chiến sa hình người, giết từ Khai Phong tới kinh thành.
Hắn không sợ cường đạo, cường nhân, thậm chí những kẻ đó thành nguồn tài nguyên của hắn.
Nhưng hắn luôn gặp phải những thảm cảnh làm người ta đứt từng khúc ruột, khiến chàng thiếu niên anh hùng lại đem những thứ mình thu hoạch được đi cứu trợ người nghèo.
Hắn giết cả quan!Giết không ít.
Ở phủ Vệ Huy từng giết một huyện lệnh, hai chủ bạ, một cường hào, còn đốt cháy một nhà lao đầy máu tanh và oan khuất.
Ở phủ Chương Đức, hắn giết một tuần kiểm, một thuế lại, hai bộ khoái.
Ở phủ Đại Danh, hắn giết một học chính, hai thiên hộ, sáu bách hộ, cướp bóc một vệ sở.
Sức mạnh của hắn sở dĩ càng ngày càng khủng khiếp là vì hắn dựa theo lời dạy của thư viện, mỗi lần giúp đỡ một người, hắn nói với con người bi thảm đó là phải có hi vọng, phải dám chống lại bất công ! Thế là hắn có người đi theo.
Khi giết huyện lệnh đốt nhà lao, bên cạnh hắn chỉ có bảy tám người, đợi sau khi hắn giết hai chủ bạ, nhân thủ dưới quyền hắn đã không dưới trăm người.
Rồi hắn giết tuần kiểm, những người buôn muối lậu sắp bị tuần kiểm xử tử thành bộ hạ trung thành nhất của hắn.
Giết tên học chính ngầm hãm hại tú tài già tan nhà nát cửa, hắn được tú tài già và nhi tử thề trung thành với mình.
Còn sau khi hắn giết tên thiên hộ tàn ác, hắn bỗng dưng thành thủ lĩnh đội ngũ 500 người.
Mộc Thiên Đào nói rồi, hắn không tạo phản, hắn là thế tử của Vân Nam Mộc vương phủ, hắn muốn tới kinh thành tham dự khảo thí !.
Thế là người theo hắn còn nhiều hơn, những người theo hắn vừa truy sát quan binh vệ sở hại bách tính, tôn xưng Mộc Thiên Đào là thế tử gia.
Chỉ nói nguyện đi theo hầu hạ thế tử gia.
Kỳ quái nhất là tiểu cô nương yểu điệu được hắn cứu thoát từ hang hùm, vào một đêm mọi người ngủ trong ngôi miếu đổ, nàng chui vào chăn của hắn.
Mộc Thiên Đào không làm cái chuyện lợi dụng khó khăn của người ta, nếu hắn muốn thì ở thư viện hắn ngủ với Lương Anh một nghìn lần rồi.
Có điều chuyện rất lạ, sáng sớm hôm sau cô nương kêu lệnh chui vào chăn hắn ngủ đổi kiểu tóc thành tóc phụ nhân, hơn nữa khi đi đường tỏ ra thẹn thùng không