Bất kể là bá tước Lôi Ân hay là Cty Đông Ấn Hà Lan đều không dễ đối phó, người ta khổ công gây dựng đảo Trảo Oa 20 năm, Lam Điền muốn chiếm lĩnh nơi đó sẽ không dễ dàng.
Nghe nói bát tước Lôi Ân đã cùng đám thổ vương Trảo Oa tụ tập mười vạn người, biến cả đảo Trảo Oa thành bảo lũy, bọn họ thậm chí còn mang hỏa pháo trên hạm thuyền lên đảo, sẵn sàng đón địch.
Không chỉ hỏa thương, hỏa pháo, trong tay đám thổ vương còn có gần 2000 voi chiến, kỵ binh không ít.
Lại còn đám lính đánh thuê Châu Âu do Lôi Ấn triệu tập, khiến thực lực nơi đó tăng liền mấy cấp.
Đây là cuộc chiến quy mô nhất của Lam Điền ở hải ngoại.
Do có thiết giáp hạm, hạm đội Lam Điền ở mặt phòng ngự chiếm ưu thế nhất định, hỏa pháo Lam Điền uy lực cao hơn, trọng lượng nhẹ hơn, bắn nhanh hơn, đó cũng là nguyên nhân Lôi Ân đưa pháo lên bờ.
Người Hà Lan đã cố thủ đợi chi viện một năm rồi, Hàn Tú Phân từng phân tích tình hình quân sự ở Châu Âu, cho rằng bá tước Lôi Ân phải tiếp tục cố thủ hai năm.
Nay người Anh đang có xung đột nghiêm trọng với người Hà Lan ở bắc hải, hải quân hai bên đặt trong tình trạng báo động, người Hà Lan phải xử lý nguy cơ trước mắt mới có thể chi viện cho viễn đông.
Vốn đối diện với tình huống này, đáng lẽ Lôi Ân nên rút lui, đó là hành vi thường thấy nhất trong chiến tranh thực dân, dù sao đất thực dân là nơi bóc lột lấy tài phú, không cần cố thủ.
Thế nhưng Lôi Ân đã đầu tư vào Trảo Oa quá nhiều, nhiều tới mức ông ta không thể vứt bỏ được, thế nên Lôi Ân quyết tử chiến với đế quốc Lam Điền non trẻ, muốn dùng một trận chiến xác định địa vị thống trị của Hà Lan ở vùng biển này.
Đồng dùng cuộc chiến này để nói với các cổ đông khác của Cty Đông Ấn Hà Lan, nơi này đáng để mọi người tăng cường đầu tư.
Đảo Trảo Oa bốn mặt là biển, thuộc khí hậu rừng mưa nhiệt đới, không có thay đổi thời tiết nóng lạnh, lượng mưa sung túc, điều kiện thiên nhiên ưu đãi khiến cây cối quanh năm tươi tốt.
Người Hà Lan trồng lượng lớn hương liệu trên đảo Trảo Oa, thậm chí còn kiếm cây trà từ Đại Minh mang về trồng, nay sản lượng rất tốt.
Chưa hết còn có lúa nước, ngọc mễ, lạc, cùng mỏ lưu huynh, vàng bạc mà Lam Điền đang cần gấp.
Trên đảo Trảo Oa sông ngòi chằng chịt, phong cảnh ưu mỹ, bá tước Lôi Ân gần như dốc hết tâm huyết cả đời vào Ba Đạt Nhĩ Duy Á, khiến nó đã có chút dáng vẻ của một thành phố Châu Âu, về quy mô hơn xa Tân Thành do Hàn Tú Phân kiến lập.
Với Hàn Tú Phân mà nói, Tân Thành kỳ thực là một tòa binh thành, ý nghĩa của nó là để phong tỏa eo biển Mã Lục Giáp, khi hạm đội Lam Điền hạ được Trảo Oa mới thực sự có hậu phương vững trãi.
Năm ngày sau Trương Truyền Lễ, Lưu Minh Lượng và Lôi Áo Ny tới đảo Thiên Đường.
Lôi Áo Ny không phản cảm chuyện mệnh lệnh thay đổi luôn xoành xoạch này, thực sự mà nói, đem so với việc trồng trọt, nàng càng thích dẫn hạm đổi vượt gió phá sóng trên biển hơn.
Hàn Tú Phân không phải là người thích giải thích hành vi của mình với người khác, ngươi theo được thì theo, không thì cút xéo, đó là phép tắc dùng người xưa nay của nàng.
Bí thư cơ yếu Triệu Vãn Tình đem nội dung hội nghị quân sự mấy ngày qua thuật lại cho ba người xong, Hàn Tú Phân nói với Lôi Áo Ny: “ Giết cha cô, cô sẽ thành tổng đốc đế quốc tại Xiêm La.
”Lưu Minh Lượng, Trương Truyền Lễ, Triệu Vãn Tình nghe Hàn Tú Phân ra mệnh lệnh vô nhân tính đó, ánh mắt đồng loạt nhìn Lôi Áo Ny.
Vở kịch cốt nhục tương tàn làm ba người rất hưng phấn.
Lôi Áo Ny mắt mở to, người run lên, hai tay nắm chặt, hồi lâu không trả lời.
Lưu Minh Lượng có chút thương hại, nhiệm vụ này với Lôi Áo Ny mà nói thực sự quá tàn khốc, hạ thấp giọng nói với Hàn Tú Phân:” Hay là giao trọng trách này cho ta, để Lôi Áo Ny làm hậu viện.
”Hàn Tú Phân lờ hắn đi, chỉ nhìn Lôi Áo Ny đợi trả lời.
Lôi Áo Ny rốt cuộc nghiến chặt răng hỏi:” Tướng quân, ta có thể đích thân giế t chết bá tước Lôi Ân mà không cần bắt làm tú binh không?”Hàn Tú Phân gật đầu:” Đế quốc không cần tù binh.
”Lôi Áo Ny cười hạnh phúc, quý một gối hôn tay Hàn Tú Phân:” Đa tạ tướng quân.
”Lôi Áo Ny đi chuẩn bị rồi, nàng đi vô cùng dứt khoát.
“ Người Châu Âu khác chúng ta, họ thích giết cha mình để chứng tỏ sự vĩ dại, của bản thân, cho nên có thể nói giết cha mình là theo đuổi cả đời của họ.
” Hàn Tú Phân tháo kính đặt xuống bàn, cầm chén trà lên thong thả uống,