Lưu Quân Hạo lái xe đưa Nghiêm Tư Nhuệ và Nghiêm Lạc Lạc về Nghiêm gia, cậu dừng xe ở cách cổng lớn Nghiêm gia một đoạn xa.
"Cảm ơn."
Nghiêm Tư Nhuệ gỡ dây an toàn, chuẩn bị bước xuống xe thì bị Lưu Quân Hạo giữ lại.
"Quân Hạo, Lạc Lạc còn ở phía sau." Nghiên Tư Nhuệ hốt hoảng cảnh cáo "Em đừng làm càng."
"Em đã làm gì đâu?" Lưu Quân Hạo vô tội nhìn chằm chằm Nghiêm Tư Nhuệ "Mà...!ý anh là nếu không có Lạc Lạc thì được làm càng à?"
"Không có." Nghiêm Tư Nhuệ cảm thấy bản thân xấu hổ, tự suy nghĩ chuyện không đâu.
"Tư Nhuệ, em biết thân phận thật của Lạc Lạc.
Anh cũng không cần lừa em, lần này anh về đây thì xác định đừng đi nữa.
Em chắc chắn sẽ không để anh chạy, càng không để anh biến mất dễ dàng như 3 năm trước." Lưu Quân Hạo nhỏ giọng thì thầm.
Nghiêm Tư Nhuệ tròn mắt kinh ngạc.
"Ý em là sao?"
"Tối nay em tham dự thảm đỏ của LALA, anh cùng em xuất hiện ở đó." Lưu Quân Hạo không trả lời câu hỏi, mà nói đến việc khác.
Sau đó, cậu quay người mở cửa bước xuống xe.
Đi vòng ra sau, mở cửa xe.
"Lạc Lạc, mau xuống xe.
Chúng ta đến nơi rồi nè, lại đây chú bế cháu xuống." Lưu Quân Hạo vui vẻ.
Cậu ân cần giúp Nghiêm Lạc Lạc.
Nghiêm Tư Nhuệ ngay sau đó cũng bước xuống, anh vẫn còn chìm đắm trong câu nói kia của Lưu Quân Hạo nói với anh.
Thân phận thật của Lạc Lạc.
Thảm đỏ là điều kiện đặt ra, nếu anh muốn biết nguyên nhân cậu có được thân phận thật sự của Lạc Lạc thì phải đến tham dự.
Còn ngẩn người suy nghĩ thì Nghiêm Lạc Lạc chạy đến kéo tay anh, cậu nhóc ngẩng đầu hỏi: "Baba, sao baba không đi a?"
"Đâu có, ba chỉ đợi 2 người lấy hành lý thôi mà."
Nghiêm Lạc Lạc nửa tin nửa ngờ.
"Baba, mỗi lần baba nói dối đều rất dễ biết nha."
Cậu nhóc làm bộ dạng suy nghĩ, đi quanh một vòng Nghiêm Tư Nhuệ quan sát.
"Baba..
lẽ nào ba không nỡ xa chú Quân Hạo."
Nghiêm Tư Nhuệ bị câu hỏi doạ, kinh hãi phũ nhận: "Lạc Lạc, con đừng nói lung tung."
"Tiểu nghịch ngợm, con còn có gan lớn chọc baba của con nữa ha?" Lưu Quân Hạo nói, trong lòng lại thầm khen cậu nhóc: làm tốt lắm nhóc, cứ thế mà mạnh dạng phát huy.
Lưu Quân Hạo sau khi đưa người về Nghiêm gia thì chạy đi gặp một người khác, người này góp phần giúp cậu biết được thân phận của Nghiêm Lạc Lạc.
Cậu nhóc không phải con ruột của Nghiêm Tư Nhuệ, mà chỉ là đứa trẻ được nhận nuôi tại Pháp thôi.
Tại JK restaurant
"Tiên sinh, anh đã đặt bàn trước chưa?" Nhân viên của nhà hàng hỏi.
"Tôi có hẹn với bạn tại nơi này."
Nhân viên niềm nở: "Vâng, tiên sinh có thể cho tôi biết số bàn không ạ? Tôi giúp ngài di chuyển đến bàn dễ dàng hơn."
"Không cần đâu, tôi thường xuyên đến đây nên cũng biết được vụ trí của bạn tôi rồi." Lưu Quân Hạo từ chối sự giúp đỡ.
Nhân viên nghe