Sau khi xử lý vết thương cho Nghiêm Tư Nhuệ xong, Lưu Quân Hạo đã an tâm hơn.
"Tư Nhuệ, anh mau đi tắm đi." Lưu Quân Hạo hối thúc, cưỡng chế đẩy người vào phòng tắm "Đợi qua nhà hàng, tôi có vài lời muốn nói với anh."
"Lời gì?"
"Đợi qua đó anh sẽ biết, anh hỏi nhiều quá."
Nghiêm Tư Nhuệ khó hiểu, gác lại sự tò mò mà nhanh chóng tắm rửa.
Cả buổi quay toàn chạy ngoài nắng, cả người bị mồ hôi của chính monhf thấm rít đến khó chịu quá rồi.
Tại nhà hàng...
Sau khi nhân viên đem hết món ăn lên, căn phòng cũng trở nên yên tĩnh hẳn ra.
"Nhiều món thế ăn có hết không?"
Nghiêm Tư Nhuệ nhìn bàn thức ăn mà phát hoảng, chỉ có hai người ăn mà đếm sơ qua cũng có trên mười món khác nhau nha.
"Mỗi thứ ăn một ít, anh quá gầy rồi."
"Cũng đâu thể mập lên ngay nếu ăn hết chỗ này." Nghiêm Tư Nhuệ khổ sở trong lòng, anh không đôi co mà chuyển sang đề tài khác "Quân Hạo, khi nãy em nói có lời gì muốn nói vơi tôi?"
"Ăn trước đi đã." Lưu Quân Hạo gấp thức ăn vào bát của Nghiêm Tư Nhuệ, sau đó trả lời: "Bàn một chút về công việc của chúng ta thôi."
"Hôm nay, tôi diễn có sai sót ở đâu sao?"
Nghiêm Tư Nhuệ có hơi lo lắng.
"Không phải chuyện đó, tôi chỉ đang nói về việc hành xử của chúng ta ở phim trường mà thôi."
"Là thế nào?"
"Tôi nghĩ chúng ta đừng cư xử khách khí quá, tôi và anh có thể vui vẻ hợp tác cho lần này." Lưu Quân Hạo vào thẳng chủ đề, không muốn vòng vo quá mức "Tư Nhuệ, tôi không biết vì sao anh lại nói dối tôi về thân phận của Lạc Lạc.
Nếu anh vẫn còn độc thân, thậm chí có chút cảm giác với tôi thì tại sao chúng ta lại không thể lần nữa tìm hiểu nhau chứ? Tôi...!vẫn còn cảm giác với anh."
Nghiêm Tư Nhuệ dừng động tác của mình.
"Chúng ta không có kết quả đâu."
"Anh đừng trốn tránh tôi nữa, kết quả sao có thể nói suông từ miệng anh thế được?" Lưu Quân Hạo có chút kích động, cậu giữ lấy tay của Nghiêm Tư Nhuệ "Nếu không thử, thì làm sao anh chắc chắn chúng ta không có kết quả."
"Quân Hạo, em bình tĩnh lại đi."
"Tư Nhuệ, anh đừng trốn tránh tình cảm của chúng ta nữa được không anh?" Lưu Quân Hạo muốn giải bày hết lòng mình "Trước khi anh về, tôi có rất nhiều suy nghĩ sẽ đối mặt với anh thế nào khi gặp lại nhau.
Tôi nghĩ tôi sẽ hận anh, sẽ ghét anh đến cùng cực.
Sẽ tìm cách để trả thù anh, trả thù việc anh dẫm đạp tình cảm của tôi."
"Vậy thì em cứ làm thế đi." Nghiêm Tư Nhuệ nói.
Lưu Quân Hạo gục ngã vào bàn tay của Nghiêm Tư Nhuệ: "Không thể, thực tế tôi không thể trả thù anh dù chỉ một chút thôi."
Nghiêm Tư Nhuệ:....
"Tư Nhuệ, vị trí của anh trong tim tôi vẫn không hề thay đồi sau