Lưu Quân Hạo và Nghiêm Tư Nhuệ quay trở về nhà, mệt mỏi ngã xuống sofa ở phòng khách.
"Thời gian này anh chỉ có thể ở nhà thôi, em cũng sẽ giảm bớt lịch trình lại để ở cạnh anh." Lưu Quân Hạo nói, tay đang soạn tin nhắn nhờ Đinh Hoài Du giúp cậu nghĩ cách cắt giảm lịch trình.
"Không được.
Em điên à?" Nghiêm Tư Nhuệ lúc này bật dậy, ánh mắt 3 phần cảm động 7 phần cảm lạnh nhìn Lưu Quân Hạo chằm chằm.
"Sao lại không được? Để anh ở một mình em không an tâm, lỡ mà bị fan tư sinh hoặc anti tìm đến thì một mình anh không thể đối phó được."
Nghiêm Tư Nhuệ nhìn thái độ nhỡn nhơ của Lưu Quân Hạo mà tức muốn bóc khói, anh đứng dậy lấy thế muốn kéo cậu ngồi đối mặt trực tiếp với mình để nói chuyện.
Không ngờ dùng lực có hơi mạnh, kéo người dậy được nhưng bản thân lại ngã xuống phía sau, thế là kéo cả hai ngã xuống cùng một lúc luôn.
Sự việc xảy ra qua nhanh, cả hai mất vài giây để bình tĩnh lại.
Lưu Quân Hạo chống tay nhìn người nằm dưới thân mình, cậu lo lắng hỏi.
"Tư Nhuệ ca, anh làm gì vậy? Anh có sao không?"
"Không sao, xin lỗi em.
Anh không kiểm soát được, em có sao không?" Nghiêm Tư Nhuệ áy náy trả lời.
Lưu Quân Hạo lắc đầu.
Cạch~
Cánh cửa mở ra, Tống Tư Lâm tay kéo theo vali nặng nhọc đi vào, vô tình thấy cạnh tượng gây hiểu lầm trước mắt.
Lưu Quân Hạo đang ở phía trên, Nghiêm Tư Nhuệ lại bị đè ở phía dưới trông có vẻ rất thảm thương.
"Hai người???? Hai..
người..." Tống Tư Lâm nói lắp.
Lưu Quân Hạo và Nghiêm Tư Nhuệ không hiểu nguyên nhân Tống Tư Lâm có phản ứng kinh ngạc như thế, ngờ nghệch hỏi lại.
"Bọn tớ/bọn em thế nào?"
"Hai người ngồi ngay ngắn lại để chúng ta nói chuyện được không?" Tống Tư Lâm bất lực lên tiếng.
Lưu Quân Hạo và Nghiêm Tư Nhuệ lúc này mới ý thức được tư thế của cả hai đang rất ái muội, lập tức tách ra mỗi ngồi một góc sofa ngồi ngay ngắn lại.
"Khụ..
khụ~ Cậu đừng hiểu lầm, tớ và Quân Hạo chỉ là vừa té nên thế thôi." Nghiêm Tư Nhuệ giải thích.
"Đúng vậy, khi nãy anh ấy muốn kéo em ngồi dậy, không ngờ kéo mạnh quá nên cả hai ngã luôn xuống." Lưu Quân Hạo vừa nói vừa gật đầu phụ hoạ "Vừa hay là anh về tới."
Tống Tư Lâm càng nghe giải thích càng không tin tưởng, tự đặt câu hỏi cho bản thân: Tư Nhuệ có thể kéo Quân Hạo ngã dễ vậy sao? Bịa chuyện lừa con nít 3 tuổi à?
Rõ ràng là hai người có vấn đề.
[T/g: tuy khó tin, nhưng mà người ta nói thật có Tư Lâm à.]
Tống Tư Lâm đẩy vali qua một góc, sau đó đi đến ngồi xuống ghế.
"Nghe Lý tổng nói là video và hình ảnh đều được bên chuyên gia thẩm định là thật 100%, vụ việc lần này rốt cuộc là thế nào?" Tống Tư Lâm chần chừ một lúc,