Lưu Quân Hạo và Nghiêm Tư Nhuệ đưa Trương Thiệu Viễn về khách sạn, cả ba người tạm chia tay nhau vì Lưu và Nghiêm phải đi đến đoàn phim để thực hiện tiếp các cảnh quay tiếp theo.
"Anh Quân Hạo và anh Tư Nhuệ đến rồi."
Trợ lý tiểu Hồ lên tiếng.
"Thầy Quách, bọn em đến rồi." Nghiêm Tư Nhuệ và Lưu Quân Hạo đồng thanh, đồng bộ cúi chào.
Quách Kính Thành nhìn sang, khẽ gật đầu.
"Mau vào trong chuẩn bị đi, tầm 30 phút nữa sẽ tới cảnh của hai đứa diễn cùng nhau."
Cả hai gật đầu, vội chạy vào trong phòng hoá trang để chuẩn bị cùng với ekip của đoàn phim.
"Chị Hy, lúc thoa kem chống nắng nhớ chú ý vết thương trên tay của Tư Nhuệ." Lưu Quân Hạo vừa vào phòng đã nhắc nhở, cậu chính là không an tâm với vết thương trên tay của anh.
"Tay anh không sao, em đừng có nói lung tung sẽ doạ chị Hy sợ đó." Nghiêm Tư Nhuệ nói, sau đó nhìn Trần Hy mà cười cười "Chị cứ thoa chống nắng bình thường, vết thương nhỏ thôi ạ."
Trần Hy liếc nhìn sang tay của Nghiêm Tư Nhuệ.
"Tay em bị sao đấy?"
"Lúc quay em không cẩn thận nên bị thương."
"Đưa tay chị xem." Trần Hy không an tâm, muốn xác nhận tình trạng vết thương mới tiếp tục.
Nghiêm Tư Nhuệ ngoan ngoãn giơ tay.
"Vết thương thế này mà nhỏ hả? Em có hiểu tính nghiêm trọng không? Muốn bị chị đánh một cái cho tỉnh táo con người không ha?" Trần Hy nhìn tình trạng vết thương mà xót xa mắng người.
"Chị Hy và Quân Hạo sao lại giống nhau vậy? Em không sao, tay chỉ quẹt phải vật nhọn xíu thôi."
Lưu Quân Hạo trang điểm bên cạnh nghe càng tức, cậu liếc nhìn anh, không hài lòng nói:
"Anh đợi khi tay của anh bị bó bột, anh mới thấy nghiêm trọng phải không hả?" Giọng hậm hực.
"Anh cũng đâu nói thế, anh chỉ là đang muốn nố với mọi người là anh ổn mà thôi." Nghiêm Tư Nhuệ giải thích, anh ngước nhìn Trần Hy để cầu cứu, mong chờ giúp đỡ của người chị mình.
"Em khỏi nhìn, chị đứng về phía của Quân Hạo."
Nghiêm Tư Nhuệ mất chỗ dựa, ngoan ngoãn im lặng, anh thừa nhận vết thương cũng khá sâu.
Anh không muốn ảnh hướng đến đoàn phim.
Trần Hy bắt đầu makeup, cẩn thận nhắc nhở: "Lát nữa ra ngoài, chị sẽ nhắc việc em bị thương với đạo diễn Quách.
Hôm nay, em dám làm liều quay mấy cảnh quá sức là tới công chuyện."
Nghiêm Tư Nhuệ:
"Tư Nhuệ, lát nữa chúng ta có cảnh khiêu vũ và uống rượu cùng với nhau.
Anh định sẽ uống rượu thật hay chỉ uống giả để lấy hiệu ứng?"
Lưu Quân Hạo chuyển chủ đề câu chuyện.
"Đươnh nhiên là uống thật, cảnh say rượu mà makeup lên sẽ nhìn giả lắm." Nghiêm Tư Nhuệ trả lời không chút do dự, anh muốn diễn thật thì đương nhiên rượu cũng phải uống thật.
Lưu Quân Hạo nghe câu trả lời, cậu im lặng một lúc lâu, tay xoay xoay chiếc nhẫn trên tay như đang suy nghĩ về việc gì rất nghiêm trọng.
Nghiêm Tư Nhuệ đợi mãi không có dấu hiệu của việc tiếp lời, có chút khó hiểu nhìn sang Lưu Quân Hạo, anh thắc mắc "Em hỏi chi vậy?"
"Bệnh dạ dày của anh