Trương Tinh ốm yếu đang yên ổn ngủ thiếp đi.
Sắc mặt của cô ta càng thêm tái nhợt, toàn bộ khuôn mặt cũng càng thêm tiều tụy.
Ngay khi Tể Tể nhìn thấy người phụ nữ này, trong nháy mắt đã phát giác ra âm khí mà bé đã ăn trước khi ngủ là của cô ta, ánh mắt sáng lấp lánh quan sát vài lần.
"Cha, đây là ai vậy?"Hoắc Trầm Lệnh lúc này mới nhớ tới, ông còn chưa giới thiệu các thành viên trong gia đình cho con gái.
"Tể Tể, đây là vợ của cha, cũng là mẹ của con.
"Tể Tể chớp chớp to con mắt ngạc nhiên.
Từ từ đánh giá, người vợ này của cha bảo mẫu có ác nghiệp rất nặng nề, trên thân còn có gánh nợ nhân mạng.
Tể Tể mặt mặt mũi tràn đầy khó hiểu hỏi cha bảo mẫu: "Cha tốt như vậy, sao lại có người vợ như thế này?"Hoắc Trầm Lệnh sửng sốt một chút: "Người vợ như thế này?"Chẳng lẽ vợ của ông thực sự có chuyện gì?Ba tháng qua những thay đổi rất nhỏ của vợ mà ông thấy được kỳ thật cũng không phải là do ông suy diễn ra sao?Bách Minh Tư im lặng sử dụng mắt m Dương, khi thấy trên người dì Trương vờn quanh âm khí nhàn nhạt thì nhíu mày.
"Chú Hoắc, dì Trương gần đây có gì thay đổi không?"Hoắc Trầm Lệnh nhìn bé con trong ngực, lại nhìn xem thần sắc nghiêm túc của Bách Minh Tư, ánh mắt dần dần trở nên tĩnh mịch.
"Xác thực có nhưng đều là chuyện rất nhỏ, tỷ như lúc trước thích uống sữa bò, hiện tại không phải là huyết yến thì sẽ không uống.
Trước kia thích vẽ tranh, nhìn triển lãm tranh, hiện tại cũng không muốn xem.
Cha mẹ cô ấy nói là bởi vì ba tháng trước cùng em gái nhỏ Trương Tinh đi xem triển lãm tranh đã xảy ra chuyện khiến em gái tử vong, nên không muốn tiếp xúc đến vẽ tranh hay triển lãm tranh.
"Tể Tể khịt khịt mũi, sau đó hắt xì liên tục mấy cái liền.
Bách Minh Tư nghĩ đến chuyện lúc trước cậu đeo vòng tay gỗ, cũng làm cho Tể Tể nhảy mũi liên tục, ánh mắt cậu nhanh chóng đảo qua góc phòng bệnh, quả nhiên ở ngay góc tường, chỗ phía dưới rèm cửa đã nhìn thấy một chút tro tàn còn sót lại.
Hoắc Trầm Lệnh liền chuyển lực chú ý lên Tể Tể.
"Tể Tể, con làm sao vậy?"Tể Tể lại bắt đầu vò cái mũi, rất nhanh chóp mũi đã đỏ ửng lên.
"Cha, trong phòng có mùi hương giống như mùi của chiếc vòng mà anh Minh Tư đeo, Tể Tể ngửi thấy thì tự nhiên chỉ muốn hắt xì.
""Hắt xì!""Hắt xì!"Hoắc Trầm Lệnh vội vàng kéo toàn bộ rèm cửa ra, sau đó đẩy cửa sổ cho thông gió.
Bách Minh Tư quét một chút tro tàn lên mũi ngửi ngửi, Hoắc Trầm Lệnh ôm bé con đi đến bên cạnh, dùng ánh mắt sắc bén để nhìn.
"Đây là gì?"Bách Minh Tư không giấu diếm: "Chú Hoắc, đây là tàn nhang.
"Hoắc Trầm Lệnh nghĩ đến khoảng thời gian này, vợ lấy cớ thường xuyên mơ tới em gái nhỏ Trương Tinh, nên đã đốt vàng mã và thắp nhang tại trong phòng bệnh.
"Dì nhỏ của Tể Tể đã xảy ra tai nạn xe và tử vong tại chỗ, dì Trương của con và cô ấy có tình cảm tốt, cho nên thường xuyên ở trong phòng đốt vàng mã dâng hương.
"Nói như thế, nhưng trong lòng Hoắc Trầm Lệnh vẫn một mực có hoài nghi.
Vợ ông có tính cách ôn nhu nhã nhặn, cho tới nay đều thông minh hiểu chuyện.
Dù cho nơi này là phòng bệnh VIP thì dựa theo tính tình của vợ ông, tuyệt đối sẽ không làm chuyện thỉnh thoảng lại ở trong phòng bệnh đốt vàng mã dâng hương cho người thân.
Nhưng vợ ông đã giải thích, lại không thể bắt bẻ.
Dù sao ba tháng trôi qua, vợ ông thường xuyên nằm mơ thấy ác mộng về tai nạn xe cộ, cho nên cũng hiểu được chuyện đốt vàng dâng hương.
Nhưng Bách Minh Tư bỗng nhiên xuất hiện, hơn nữa còn ngửi mùi tàn hương, chuyện này tuyệt đối có vấn đề.
Nhà họ Hoắc và nhà họ Bách có giao tình trăm năm thậm chí còn lâu hơn, Hoắc Trầm Lệnh tất nhiên biết Bách Minh Tư có bản lĩnh khác người thường.
Lúc trước ông không tin những chuyện đó, nhưng bây giờ hình như không phải ông không tin là được.
Nghĩ tới đây, Hoắc Trầm Lệnh chậm rãi mở miệng.
"Minh Tư, cháu nhìn kỹ một chút.
""Vâng, chú Hoắc.
"Hoắc Trầm Lệnh nhìn Tể Tể xoa chóp mũi đến đỏ bừng, vội ôm lấy Tể Tể quay người ra khỏi phòng bệnh.
Vừa ra đến bên ngoài, Tể Tể liền không còn vò lỗ mũi nữa.
Hoắc Trầm Lệnh thấy buồn cười: "Tể Tể dị ứng đối với tàn nhang à?"Tể Tể cảm thấy có thể là như vậy nên ngoan ngoãn gật đầu.
"Cha, người có cục cưng chưa?"Hoắc Trầm Lệnh nghĩ đến ba đứa con trai, sâu trong đôi mắt nhiều hơn mấy phần ấm áp.
"Tể Tể, con còn có ba người anh trai.
"Tể Tể