"Không có mà.
"Dì Trương: "! ! "Cũng không cần dì Trương giúp, bé tự lau mặt, sau đó từ trên ghế nhảy xuống, nhảy nhót vui tươi hớn hở chạy ra cửa.
Dì Trương: "! ! "Dì giúp việc thấy bé rất đáng yêu, dáng vẻ trẻ con lanh lợi, khuôn mặt hiện lên nụ cười từ ái, cũng vội vàng đi theo xuống lầu.
Ở trên ghế sô pha trong phòng khách, Cố Thích Phong đã lăn ra ngủ từ nửa đêm, rốt cục cũng đợi được bé đi xuống.
"Tể Tể!"Bé cũng nhìn thấy chú Cố trên ghế sofa.
"Chú Cố.
"Không đợi bé đi từ trên xuống dưới, Cố Thích Phong đã gộp ba bước thành hai bước chạy nhanh tới, bế bé từ trên cầu thang ôm vào trong ngực của mình.
"Tể Tể, chú Cố nhớ cháu muốn chết.
"Tể Tể cười hắc hắc: "Tể Tể cũng nhớ chú Cố.
"Nghĩ đến Hoắc Trầm Lệnh nói bé có đôi mắt Âm Dương, Cố Thích Phong khóe miệng mấp máy muốn hỏi:"Tể Tể, cháu có thể nhìn thấy những thứ kia à?"Bé nhất thời không hiểu ý của chú Cố, khuôn mặt lộ ra sự ngơ ngơ đáng yêu.
Cố Thích Phong mím môi, cắn răng.
"Nhìn thấy ma quỷ đó!"Tể Tể chợt hiểu, sau đó nhếch miệng cười toe toét, lộ ra hàm răng trắng đều tăm tắp.
"Thấy nha, chú Cố có muốn thấy không?"Cố Thích Phong vừa sợ hãi vừa kinh ngạc: "Chú cũng có thể nhìn thấy?"Cái thứ đó! ! Anh ta lập tức niệm ở trong lòng: Dân chủ, văn minh, khoa học!Tể Tể hớn hở nhìn chú Cố ôm bé đi tới phòng ăn, cười càng thêm đáng yêu hơn.
"Chỉ cần chú Cố muốn nhìn, là có thể nhìn thấy được!"Cố Thích Phong: "! ! "Tể Tể đảo mắt nhìn quanh ngôi nhà sạch sẽ, dùng giọng non nớt bổ sung.
"Trong nhà rất sạch sẽ, không có thứ đó, chú Cố làm ở bệnh viện nơi đó chắc chắn có, chú Cố mang Tể Tể cùng đi bệnh viện, để Tể Tể cho chú Cố nhìn thấy bọn chúng.
"Cố Thích Phong: "! ! "Cuối cùng lý trí không vượt qua được sự tò mò, Cố Thích Phong nghiến răng đáp ứng.
"Được, ăn sáng đã, ăn xong chú Cố mang Tể Tể đi bệnh viện.
"Tể Tể chờ mãi không thấy cha, nhìn khắp nơi với một đôi mắt to tròn.
"Chú Cố, cha cháu đâu?"Cố Thích Phong cười ha hả: "Cha của cháu tương đối bận rộn, hôm nay chú Cố sẽ mang cháu đi chơi, chờ cha của cháu hết việc, sẽ trở về mang cháu tới nhà cũ của nhà họ Hoắc thăm ông bà nội.
"Đôi mắt của bé lóe sáng.
"Vâng ạ!"Rất nhanh sẽ nhìn thấy người thân khác của cha.
Bé hỏi thêm: "Chú Cố, anh cả của cháu cũng ở nhà cũ bên kia à?"Bé còn chưa nhìn thấy anh cả của mình lần nào.
Cố Thích Phong giải thích trong khi cho bé ăn.
"Anh cả của cháu đang ở trường học, cậu ta yêu thích học tập, lại học giỏi nên đặc biệt bận bịu, hiện tại đang dự thi ở nước ngoài, một thời gian ngắn nữa mới trở về.
"Tể Tể “a” một tiếng, lại nghĩ đến