Chính là ở ngay tại văn phòng sát vách bên cạnh phòng của bé và cha.
Nhưng bé không biết chữ, không biết đó là văn phòng của ai.
Nghe cha nói thế, bé nghiêm túc suy nghĩ, rất khéo léo mà biểu đạt ý tứ của mình với cha.
"Cha, nhưng Tể Tể cũng muốn cố gắng đóng góp sức nhỏ của mình.
"Cha Hoắc: "! ! "Một đứa nhỏ ngoan và chính trực như vậy, ông nâng ở trong lòng bàn tay cũng đều sợ ngã.
Cha Hoắc uống một ngụm nước lạnh, lo lắng nói.
"Vậy Tể Tể không sợ à?"Rốt cuộc Tể Tể cũng hiểu rõ vì sao cha không an tâm, thì ra là đang lo lắng cho an toàn của bé.
Tể Tể vội hướng đi đến gần rồi chui vào lòng của cha, ôm cánh tay cha làm nũng.
"Cha yên tâm, Tể Tể rất lợi hại, trái lại là bọn họ sợ Tể Tể!"Bé chính là con gái ruột của Minh Vương!Nếu so sánh theo vòng tuần hoàn của chuỗi thức ăn thì bé chính là đỉnh của chuỗi thức ăn!Cha Hoắc triệt để im lặng.
Nhưng nhìn đôi mắt sáng rực của bé, lòng tin tràn đầy trông rất kiêu ngoại, những lo âu trong lòng bỗng nhiên tiêu tán rất nhiều.
"Vậy chút nữa con muốn đi nơi nào, đều phải đi cùng cha, có được không?"Bé không chút do dự mà gật đầu: "Được!"Ăn uống no đủ, trong lúc bé được cha lau miệng thì đột nhiên hỏi.
"Cha, căn phòng bên cạnh là của ai vậy?"Hoắc Trầm Lệnh nhớ rõ, phòng sát vách chính là văn phòng của giám đốc, mà giám đốc ở đây ! ! Ông không chỉ biết, mà hồi vợ ông xảy ra tai nạn xe cộ, sau khi trở về ông có coi tư liệu nên nhớ rõ giám đốc của sở cảnh sát địa phương chính là Ngô Hạo Quyền, là một trong những người phụ trách điều tra.
Dù về sau có tra ra chuyện của Trương Tinh, thì cũng không có bất kỳ quan hệ gì với nhân viên của sở cảnh sát ở đây.
Mặc dù Tể Tể mới tới nhà họ Hoắc chưa đến một tuần, Hoắc Trầm Lệnh cảm thấy mình hiểu khá rõ Tể Tể.
Chuyện linh tinh, nhất là về chuyện của người khác Tể Tể sẽ không nói nhiều.
"Tể Tể cảm thấy phòng bên đó có vấn đề à?"Cha Hoắc nghĩ, chẳng lẽ Tể Tể lại thấy được thứ gì?Bé mở to đôi mắt đáng yêu