Hoắc Tư Thần ngạc nhiên: "Ở lại đây ngủ?"Hoắc Trầm Lệnh gật đầu: "Con không muốn à?"Hoắc Tư Thần cười hắc hắc: "Con nghĩ lại rồi, con lập tức nói cho anh hai biết!"Mặc dù Hoắc Tư Thần cảm thấy ông bà nội thiên vị cả nhà chú hai, nhưng buổi tối hôm nay nhìn như đã thay đổi rồi.
Bạn nhỏ mặc dù không cao lớn, nhưng tâm tư lại nhiều.
Tốt nhất ở chỗ này thêm mấy ngày, tức chết Hoắc An An trong ngoài không đồng nhất kia.
*************************Hoắc Trầm Lệnh dùng sức chín trâu hai hổ cũng không đánh thức được Tể Tể.
Ngược lại, lại sợ dùng âm thanh quá lớn sẽ hù dọa bé, cho nên gọi rất nhẹ nhàng.
Ôm bé kêu gọi hồi lâu, lại làm bản thân mình ngủ thiếp đi.
Hoắc Tư Tước đi lên, nhẹ nhàng đẩy cửa ra, liền thấy cha đang nằm nghiêng bên cạnh Tể Tể.
Tể Tể thì nằm ngửa cái bụng lên, miệng nhỏ mở ra một chút, cánh tay béo múp míp còn ôm một cánh tay của cha, trông rất ấm áp hài hòa.
Lại nhìn cha, một tay ôm eo mập mạp của bé, để em ấy tựa ở trong ngực mình, rõ ràng là cử chỉ bảo vệ.
Hoắc Tư Tước không khỏi mỉm cười, cầm chăn mỏng đắp cho cha, nhẹ chân nhẹ tay đi ra ngoài.
Hoắc Trầm Lệnh đã tỉnh lại ngay lúc con trai đắp chăn mỏng cho mình, nhưng không có mở mắt.
Chờ con trai thứ hai nhẹ nhàng đi ra ngoài mới mở mắt ra, ông nhìn một chút bé đang dựa vào ông nằm ngáy o o, lại nhìn cửa phòng đang chầm chậm đóng lại, khóe miệng cong lên.
Vốn định xử lý công việc một chút, ánh mắt nhìn vào chiếc chăn mỏng được đắp lên người, lại trực tiếp từ bỏ.
Đây là tâm ý của Tư Tước dành cho ông, ông không thể bởi vì công việc mà từ chối.
Trái tim Hoắc Trầm Lệnh khẽ run lên, một cỗ ê ẩm lạ lẫm, trong lòng dâng lên cảm xúc chua xót.
Trong ngực là Tể Tể đang hô hấp đều đặn, còn đang ngáy nho nhỏ, rất đáng yêu và dễ thương.
Hoắc Trầm Lệnh nhịn không được cúi đầu nhìn bé, đứa nhỏ này ngủ đặc biệt sâu, cái miệng nhỏ chu lên, xoay người, toàn bộ cơ thể đặt ở trên cánh tay ông.
Cảm thấy không thoải mái, lại lăn vào sâu trong ngực ông.
Giày vò mấy phút, rốt cuộc tìm được vị trí dễ chịu, vẫn ôm lấy một bên cánh tay, chân thì khoác lên chân ông, tiếp tục ngủ say sưa.
Hoắc Trầm Lệnh bị động tác nhỏ của bé làm cho sững sờ.
Trong đầu hiện lên hình ảnh khi còn bé của ba đứa con trai.
Tư Cẩn cùng Tư Tước khi còn bé đặc biệt dễ chăm sóc, mặc dù ông đi sớm về trễ, có đôi khi bận rộn thậm chí còn không trở về nhà, nhưng qua vài lời nói của mà vợ hoặc ngẫu nhiên vui đùa cùng Tư Cẩn cũng có thể nhìn ra được.
Làm ầm ĩ nhất chính là Tư Thần, nghe nói ba tháng đầu cũng giống như Tể