Nếu như là trước đây, Cố thích Phong tuyệt đối cho rằng bánh bao sữa nói nhảm.Nhưng sau khi tự mình được trải nghiệm, lại biết bánh bao sữa có đôi mắt âm dương, Cố thích Phong lập tức trở nên nghiêm túc.Lương quốc dân không chỉ là chủ tịch tập đoàn Đại Phong mà còn là một nhà từ thiện nổi danh có tiếng ở Bắc Kinh, những năm gần đây danh tiếng coi như không tệ.Điều làm không tốt duy nhất chính là nuôi con không nên thân, có hai đứa con trai một đứa con gái, một đứa so một đứa lại càng hư hỏng hơn.Cố thích Phong lông mày chậm rãi nhăn lại, muốn hỏi bánh bao sữa một chút xem có biện pháp giải quyết không?Nhưng trong giới huyền học, nếu bánh bao sữa nói ra nghĩa là tiết lộ thiên cơ.Nếu như giúp giải quyết vấn đề, đối với bánh bao sữa sẽ có cái gì không tốt hay không?Lúc Cố thích Phong nhíu mày suy tư, bánh bao sữa lại ghé vào bên tai, giọng nhẹ nhàng mở miệng."Chú Cố, trên người Bác Lương còn có vầng sáng công đức của mình, nhưng rất yếu ớt, cho nên không cản được lần họa sát thân này."Cố thích Phong khẽ giật mình: "Tể Tể, cháu còn có thể nhìn thấy ánh sáng công đức?"Trên đời này thế mà thật đúng là có chuyện công đức tu tập.Cũng đúng!Có thể có mắt âm dương, còn có quỷ đồ vật, vì cái gì không có công đức đây?Âm dương điều hòa, hỗ trợ lẫn nhau!UY…!Hắn là một tiến sĩ y học hiện đại, hiện tại lại......Lúc Cố thích Phong còn thất thần, Lương quốc dân mở miệng lần nữa, thanh âm lộ ra vẻ mệt mỏi, hiển nhiên không chịu nổi."Cố viện trưởng, hôm nay tôi tới......"Bánh bao sữa bỗng nhiên dán lỗ tai Chú Cố nói thì thầm."Để Bác Lương hôm nay đừng đi xuống bất kỳ hành lang nào!"Cố thích Phong lần nữa sửng sốt, nhưng phản ứng cực nhanh lên tiếng."Tiểu Khúc nói với tôi về ý định đến đây của ông rồi, ông chờ một lát, tôi gọi điện thoại hỏi một chút đã."Nói xong liền ôm bánh bao sữa đi vào bên trong phòng nghỉ, sau đó ngồi xổm xuống trước mặt bánh bao sữa nghiêm túc nhìn bé."Tể Tể là đứa trẻ ngoan, nhưng Tể Tể còn nhỏ, những chuyện như thế này, về sau trừ cha con, chú Cố cùng anh Minh tư của cháu ra thì không thể nói cho bất cứ ai, có biết không?"Bánh bao sữa chớp chớp đôi mắt to: "Chú Cố yên tâm, Tể Tể biết rồi."Cố thích Phong sờ sờ nàng đầu, lo lắng cưng chiều lại không biết nên làm gì khác hơn, xoa bóp gò má múp míp trên khuôn mặt nhỏ của bé nói."Lần sau, ở trước mặt chú Khúc Tĩnh cũng không được nói những chuyện như thế này nha.”Bánh bao sữa “nga” một tiếng, mặc dù không hiểu vì cái gì, nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu, cực kỳ biết nghe lời người lớn."Chú Cố, Tể Tể biết, Tể Tể về sau chỉ nói cho Chú Cố, cha còn có anh Minh Tư thôi.”Cố thích Phong thở phào hôn lên trán bé một cái."Ngoan, Tể Tể ở đây chờ, Chú Cố ra ngoài đem lời Tể Tể nói cho chủ tịch Lương biết.""Vâng, Tể Tể ở chỗ này chờ Chú Cố trở về.""Thật ngoan!"Cố thích Phong nhìn khắp bốn phía, thấy trong phòng nghỉ không có cái gì bén nhọn, cửa sổ kính rất an toàn.Lúc nhìn thấy mô hình khung xương hình người thì vội vàng ngăn trở ánh mắt bánh bao sữa."Tể Tể nhắm mắt lại, Chú Cố có chuyện cần làm."Bánh bao sữa đã sớm nhìn thấy khung xương mô hình người trong phòng chú Cố rồi, còn cực kỳ hiếu kỳ.Cho nên, khi Cố thích Phong dứt lời, bánh bao sữa đã vòng qua người anh ta chạy đến mô hình trước mặt, tay nhỏ mập mạp đã sờ lên xương bắp chân của mô hình.Cố thích Phong: "......"Bánh bao sữa nếu như bị cái đồ này dọa sợ, xảy ra vấn đề gì, hắn sẽ cảm thấy áy náy, Hoắc Trầm Lệnh còn lột da hắn nữa!Cố thích Phong liền tranh thủ kéo tay bánh bao sữa trở về, kéo cái điều hòa cây bên cạnh trực tiếp chắn bộ khung xương mô hình để bánh bao sữa không nhìn thấy."Tể Tể thật xin lỗi, đều là Chú Cố không có đem nơi này thu thập tốt."Bánh bao sữa mặt mũi tràn đầy mờ mịt: "Chú Cố nơi này thu thập rất tốt mà."Nói xong mặt mũi tràn đầy không hiểu nhìn anh, giọng trẻ con non nớt mềm mại, nhưng câu nói ra lại là một câu nghe rất hung hãn."Chú Cố, tại sao lại đem bộ xương kia che lại? Tể Tể còn nghĩ