Bị nghi ngờ hết lần này đến lần khác, Hoắc An An rất tức giận.Cô trực tiếp nổ tung!"Anh, em là em gái ruột của anh, vì cái gì em nói anh đều không tin, Minh Tể Tể mới đến hai ngày, em ấy nói gì anh cũng tin là sao?""Anh tại sao lại bảo vệ em ấy khắp mọi nơi?""Vì sao vậy?"Một câu cuối cùng, Hoắc An An trực tiếp hét lên!Hoắc tư Lâm chân mày nhíu chặt hơn, thanh âm vẫn kiên định."An An, nói cho anh biết, em đến cùng là cùng ai nói chuyện?"Nhìn ra Hoắc tư Lâm rất nghiêm túc, Hoắc An An cảm giác biết không thể cứng rắn phản kháng, thế là hung hăng dậm chân."Em muốn đi tìm mẹ, nói anh và Minh Tể Tể bắt nạt em! Ô ô ô......"Hoắc An An lần nữa che mặt giả khóc chạy đi.…..Bánh bao sữa bỗng nhiên lên tiếng: "Anh Tư Lâm, chị An An sắp gặp nguy hiểm."Hoắc tư Lâm cũng lo lắng cho em gái mình, không kịp hỏi Tể Tể lúc trước ở giữa hai lông mày của mình làm cái gì, ôm bánh bao sữa nhanh chóng đứng dậy đuổi theo.Bọn họ lúc trước đặt phòng ăn ở tầng ba, Hoắc An An đi trước xuống lầu sớm một phút so với bọn họ.Chờ Hoắc tư Lâm ôm bánh bao sữa đến cửa chính nhà hàng thì thấy Hoắc An An đã chạy đến đường cái đối diện.Bánh bao sữa ánh mắt xoay chuyển, liền thấy nguyên nhân gặp nguy hiểm của chị An An."Anh Tư Lâm, bên kia có một bà lão với một chị chính là nguyên nhân làm chị An An gặp nguy hiểm!"Hoắc tư Lâm không hiểu gì.Nhưng rất tin tưởng bánh bao sữa."Đi, chúng ta mau đi qua."Hoắc tư Lâm ôm bánh bao sữa đi sang đường, bà lão nắm tay cháu gái mình khoảng tám chín tuổi đang cùng Hoắc An An nói chuyện.Đứa nhỏ Tám chín tuổi tên Giai Giai còn đưa búp bê vải của mình cho Hoắc An An chơi."An An, mẹ em ở đâu? Bà chị quen biết rất nhiều người, nếu không chị cùng bà đưa em đi tìm mẹ của em?"Hoắc An An vốn không muốn phản ứng, nhưng lại thấy Hoắc tư Lâm ôm Minh Tể Tể đuổi theo, không cần suy nghĩ liền gật đầu."Được, cảm ơn chị Giai Giai."Bà của Giai Giai vội nắm tay cô đi tiến về phía trước, vừa đi vừa an ủi cô."An An không khóc, có bà ở đây, đi, bà dẫn cháu đi tìm mẹ."Hoắc An An sợ lộ, nhịn đau bóp bắp đùi mình một cái, lập tức đau đến rớt nước mắt.Hoắc tư Lâm ôm bánh bao sữa đi chặn trước mặt ba người bọn bọ."An An."Hoắc An An còn chưa có lên tiếng, ánh mắt Giai Giai xoay chuyển."Anh trai, anh là ai a? Đây là em gái em, An An, chúng ta bây giờ có việc, anh nhường đường một chút!"Bà Giai Giai cũng nhanh chóng lên tiếng: “Đúng vậy! Đừng chậm trễ chuyện của chúng ta, nhường đường!"Hoắc tư Lâm nhìn chằm chằm Hoắc An An: "An An, mới vừa rồi là anh không đúng, anh giải thích với em sau, mau tới đây, anh dẫn em đi tìm mẹ."Cô nhìn Hoắc tư Lâm ôm Minh Tể Tể liền tức giận, hằm hằm nhìn Hoắc tư Lâm."Em không đi qua!"Giai Giai nhanh chóng nói tiếp: "Anh trai tránh ra, chúng ta cũng không quen biết anh!"Hoắc An An lập tức bổ sung: "Đúng! anh tránh ra, em không biết anh!"Nói xong chạy xa một đoạn.Bà của Giai Giai chờ đúng thời cơ, nhanh chóng nắm tay Hoắc An An nhanh chóng hướng chiếc xe cách đó không xa đi.Bánh bao sữa nhanh chóng lên tiếng: "Anh Tư Lâm, bà lão kia là người xấu, mang chị An An đi rồi."Hoắc tư Lâm cũng nhìn thấy, không suy nghĩ vòng qua người Giai Giai đuổi theo.Giai Giai bỗng nhiên gào khóc, hét lên hết cỡ."Đánh người!! Ô ô ô......!Cứu mạng a......!Anh đánh em, ô ô ô......"Động tĩnh rất lớn, những người ở xung quanh liền vây tới."Này! Anh sao vậy? Sao có thể đánh em gái như thế!""Đúng thế! Tiểu tử, cậu như thế này không tốt đâu!"......Hoắc tư Lâm vội giải thích: "Cô ấy không phải em gái tôi, em gái tôi bị bà của cô ấy mang đi rồi!"Bánh bao sữa nhận thấy Hoắc An An sắp bị bà lão kia mang lên xe, vội vàng từ trong ngực anh Tư Lâm trượt xuống dưới.Bé mặc dù mập mạp, nhưng cơ thể rất linh hoạt.Trượt xuống dưới liền hướng trong đám người chui, rất nhanh từ trong đám người vây xung quanh chui ra ngoài.Bánh bao sữa hướng về phía bà lão sắp lên xe hô to một tiếng: "Dừng lại!"Bà của Giai Giai thấy cũng chần chờ một chút.Đứa nhỏ này quá đẹp, nếu không thì cùng mang đi?Hoắc An An nhìn thấy Minh Tể Tể đuổi tới, mà Hoắc tư Lâm còn bị một đám người