Hoắc Trầm Lệnh đối mặt với con trai mình bằng một khuôn mặt không biểu tình, vẻ mặt lạnh lùng và hờ hững."Hoắc tư Thần, đây là em gái của ngươi, Tể Tể."Hoắc tư thần sững người trong giây lát khi nhìn thấy cha mình.Nhưng khi nghe những lời của cha mình, cậu không thể không bật cười."Tể Tể? Em gái?"Mẹ vào viện được ba tháng rồi, con có thể có em gái ở đâu?Còn được gọi là Tể Tể!"Cha, cha không phải là muốn có con gái đến điên rồi không? Đây là mang con gái của ai về rồi nói nó là em của con, còn gọi là Tể Tể? Cẩn thận cha ruột người ta biết cha gọi khuê nữ nhà người ta là Tể Tể ..."Bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của cha mình, Hoắc Tư Thần im bặt ngay lập tức.Tể Tể nhìn cha, rồi lại nhìn anh trai bên ngoài xe.Nhìn thấy nét mặt của cả hai có phần giống nhau, bé lập tức xác định thân phận của cậu anh trai bên ngoài kia.Bé thoát ra khỏi vòng tay của cha mình và leo ra khỏi xe.Hai cha con Hoắc Trầm Lệnh và Hoắc tư thần còn chưa phản ứng kịp, bánh bao sữa đã ôm lấy đùi của Hoắc tư thần."Anh là anh trai nhỏ của Tể Tể đúng không? Chào anh, em là Tể Tể, năm nay em ba tuổi rưỡi."Bánh bao sữa lùn hơn nhiều, nhà họ Hoắc chân ai cũng dài.Cho dù Hoắc tư thần mới tám tuổi, bánh bao sữa vẫn còn chưa cao tới eo.Để anh trai có thể nhìn thấy bé, Tể Tể kiễng chân lên, ngẩng đầu và nhìn thẳng vào anh với một đôi mắt to đẹp.Nhìn bánh bao sữa nhỏ tuổi thật đáng yêu.Bạn nhỏ Hoắc Tư Thần bị sự dễ thương đánh bại rồi.Nhưng trước nay cậu luôn kiêu ngạo, hiện tại ngượng ngùng không biết nên như thế nào.Anh lắp bắp nói, ánh mắt bắt đầu không có tiêu cự."...!Mới ...!ba tuổi rưỡi thôi ...!còn nhỏ quá!"Bé Tể Tể nghiêm túc gật đầu như người lớn: "Thật sự còn quá nhỏ nên phải đến ở với cha! Nhưng anh trai đừng lo, Tể Tể tuy còn nhỏ nhưng có thể bảo vệ cha và anh trai tuyệt đối không có vấn đề gì! Em còn có thể để anh yên tâm dưỡng lão, đưa tiễn lúc lâm chung! "Ở dưới âm phủ, những chuyện mà Tể Tể thường được nghe nhiều nhất là “con người trước khi chết không có lấy một người đưa tiễn, lo đám ma chay", "sau khi chết cũng chẳng có người đến thăm viếng mồ mả”, “Tết Thanh minh rồi, nhìn đám con cháu bất hiếu không đứa nào gửi được thứ đồ tốt nào đến cho tổ tiên ở phía dưới này”, …..Vì vậy, trong lòng Tể Tể, ngoài tính mạng, điều quan trọng nhất là dưỡng não, đưa tiễn người thân trước khi chết......Bạn nhỏ Hoắc Tư Thần: "Đưa tiễn lúc lâm chung?"Bánh bao sữa gật đầu: "Đúng!"Bạn nhỏ Hoắc tư thần: "Em làm?"Bánh bao sữa lại lần nữa gật đầu: "Đúng!"Nhìn thấy biểu hiện của anh trai có vẻ không hài lòng, bánh bao sữa nghiêng đầu nói thêm."Nếu anh đồng ý, con cháu tương lai của anh cuối đời Tể Tể đều có thể làm giống như vậy!"Hoắc tư thần: "..."Bạn nhỏ Hoắc tư thần nhanh chóng nhìn về phía cha mình: "Cha, cha không nên ôm về một em bé đầu óc có vấn đề..."Còn chữ "chứ" trong miệng, bạn nhỏ Hoắc tư thần đã bị cha gõ thẳng vào đầu."Hoắc tư thần, Tể tể là em gái của con! Có người anh trai nào lại nói rằng em gái mình có vấn đề về đầu óc?"Bạn nhỏ Hoắc Tư Thần cảm thấy ủy khuất: "Nhưng mà cha, em ấy nói rằng sẽ giúp con và con cháu của con đưa tiễn lúc lâm chung! Em ấy nguyền rủa con!"Bánh bao sữa vẻ mặt sững sờ: "Không phải, anh nhỏ, Tể tể nói thật, Tể Tể thật sự có thể đưa tiễn con cái mai sau của anh!"Bạn nhỏ Hoắc tư thần: "Ba, nhìn xem em ấy còn nói!"Hoắc Trầm Lệnh nhẹ nhàng cầm tay nhỏ của Tể Tể: "Tể Tể, mặc kệ anh trai nhỏ của con, cha sẽ dẫn con vào gặp anh hai.".....Hoắc Tư thần: "..."Đây khẳng định chính là người cha lạnh lùng hà khắc của bọn họ?Con ngươi Hoắc tư thần đột nhiên xoay chuyển, quay người lao về phía phòng khách, vừa hét vừa xông vào."Anh hai, xuống xem một chút, cha của chúng ta bị mê hoặc rồi!"Hoắc Trầm Lệnh: "..."Tể Tể lắng nghe tưởng thật còn nghiêm túc giải thích ngay lập tức."Anh trai, cha của chúng ta không phải bị mê hoặc, cha của chúng ta rất khỏe!"Hoắc Trầm Lệnh bước nhanh, nhưng không ngờ bánh bao sữa còn nhanh hơn.Khi bước lên bậc thang với đôi chân dài miên man, bánh bao sữa đã lao vào phòng khách.Hoắc Tư Tước vừa từ trên lầu đi xuống, chỉ cảm thấy chân nặng trĩu, có cái gì ấm áp mềm mại ôm lấy chân của hắn.Anh nhìn xuống cùng bánh bao sữa bốn mắt nhìn nhau.Hoắc Tư tước “ân” một tiếng, vươn tay bế bánh bao sữa từ trên đùi ra, ôm vào trong lòng.Nhẹ nhàng ước lượng, có vẻ khá nặng."Em là Tể Tể, thành viên mới của