Nam Cung Dư Y mở tập tài liệu mà Diệp Anh Nguyệt đưa, đập vào mắt cô là quyền chuyển nhượng toàn bộ cổ phần của Nam Cung Chính Quân sang tên cô, chủ của tập đoàn Nam Cung hiện giờ là cô, thảo nào mà Mộ Dung Bá Lâm vẫn không thể thu mua tập đoàn Nam Cung cũng như công ty Y, công ty Y chuyên về nghiên cứu và điều chế mùi hương đặc quyền, đây là công ty riêng của mẹ cô Hoắc Uyển Dư, Nam Cung Dư Y thừa hưởng tài năng từ mẹ cô là có thể ngửi và phân biệt mùi hương điều chế mùi hương thành nước hoa, đặc biệt ở Nam Cung Dư Y là cô có còn có khả năng là điều chế sáp hương điều trị và hỗ trợ thần kinh và chứng mất ngủ, sản phẩm đã được đưa ra thị trường nhưng số lượng có hạn vì hai năm gần đây Nam Cung Dư Y vì bị nhốt bên mĩ lại vì vụ án của ba cho nên cô vẫn chưa cho sản xuất thêm.
“ Mộ Dung Bá Lâm là bị Thôi Tuyết Lệ giở trò, mặc khác Mộ Dung Bá Lâm sẽ bị lừa chính là bà ta có sự trợ giúp từ một thế lực hắc bang.
” Từ Tử Sinh lên tiếng.
“ Nói đến đây thôi!” Mộ Dung Tước không muốn Nam Cung Dư Y nghe thêm, cho nên mới cắt ngang lời nói của Từ Tử Sinh, anh đang đưa mắt nhìn Mộ Dung Tước chỉ thấy Mộ Dung Tước hướng mắt nhìn anh cười thâm thúy bao gồm là hạnh phúc nhiều hơn.
“ Vợ tôi đang mang thai, chuyện náy đến đây thôi, từ nay cậu chuyển sang tập đoàn Nam Cung giúp vợ tôi cũng cố tài chính hành sự của tập đoàn, giấy ủy quyền sẽ đưa cậu kí.
” Mộ Dung Tước cười vui vẻ nói, tay anh còn không ngừng vớt ván dầu trong bát canh hầm gà cho Nam Cung Dư Y.
“ Chúc mừng!” Mọi người vui vẻ hướng đôi vợ chồng son kia chúc mừng.
“ Anh Nguyệt cũng mang thai cùng với em.
” Mộ Dung Tước biết bé con của anh ngượng ngùng liền đem sự chúc mừng này ném một nữa cho Diệp Anh Nguyệt khiến Diệp Anh Nguyệt không vui trừng mắt cảnh cáo anh.
“ A! Chuyện vui càng thêm vui nha!” Kha Luân hứng thú lên tiếng.
“ Mẹ, là em trai sao?” Triệu Nguyệt Ngôn hưng phấn cười đáng yêu hướng Diệp Anh Nguyệt hỏi, cô bé tám tuổi lớn lên xinh đẹp, thừa hưởng nét đẹp của ba lẫn mẹ nhưng đa phần cô bé giống Diệp Anh Nguyệt nhiều.
“ Ngôn Ngôn! Tại sao con lại muốn em trai?” Triệu An Kỳ cưng chiều con gái hết mực lên tiếng hỏi.
“ Là ông bà nội nha! Ông bà nội nói muốn có một đứa cháu trai để những người bạn già của ông bà không đem đi khoe khoang khiến ông bà tức nha!” Triệu Nguyệt Ngôn ngây thơ đáng yêu nói khiến mọi người một tràn cười vui vẻ.
“ Thẩm phán Diệp, cám ơn chị giúp ba em lần này.
” Nam Cung Dư Y hướng Diệp Anh Nguyệt chân thành cám ơn cô.
“ Chị là vì hiếu kì, một người cao quý kiêu ngạo như Tước tại sao lại bỏ ra không ít lợi nhuận nhờ chị, hóa ra là vì cô bé xinh đẹp đáng yêu như em.
” Diệp Anh Nguyệt mỉm cười nhìn cô nói, ban đầu đúng là cô hiếu kì về cô gái mà Mộ Dung Tước để tâm cho nên mới đồng ý, còn lợi nhuận hậu hĩnh kia là anh ép cô nhận.
“ Cái đó nếu em không muốn coi là thù lao thì coi như anh tặng làm lễ vật cho đứa nhỏ của em và An Kỳ.
” Mộ Dung Tước nhàn nhạt lên tiếng.
“ Vậy coi như mình không khách sáo nhé!” Triệu An Kỳ lên tiếng hướng Mộ Dung Dung mỉm cười.
“ Chị nghe giáo sư TiTus nhắc về em khá nhiều.
” Diệp Anh Nguyệt lại lên tiếng có vài phần trong lời nói tán thưởng của cô đối với Nam Cung Dư Y.
“ Vâng, em nghe giáo sư nói chị đồng ý đến đại học công tố thành phố Y giảng dạy.
” Nam Cung Dư Y gật đầu đáp trả.
“ Vậy là chị không làm công tố nữa sao?” Mộc Thiên Di đang ăn con tôm Lạc Dịch bốc vỏ vừa đưa qua cho cô, cô liền không khỏi ngẩng đầu kinh ngạc nhìn Diệp Anh Nguyệt.
“ An Kỳ cậu đúng là lợi hại,