Mơ Màng Một Chút Thơ Ca

Chương 7


trước sau





Này cậu ơi nếu hôm ấy tôi đuổi theo cậu, cậu sẽ quay về chứ?

Tôi, một con nhóc mày mặt nhem nhuốt cái gì cũng không có, mỗi cái sự nhạt nhẽo đã ăn sâu vào da thịt tôi lúc nào. Tôi có một tâm hồn đầy lãng mạn, luôn mơ mộng những thứ mình mãi sẽ không với tới.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ờm,... Nói sao nhỉ, tôi có thích một người, đã từng nghĩ về cảnh tượng hạnh phúc của chúng tôi chẳng biết bấy nhiêu lần, nhưng chỉ dám tỏ bày trong những trang thơ.

Tôi gửi cậu những chân thành
Vào trang giấy đã ố màu
Đôi lần đã muốn tỏ bày
Thôi, vẫn nên cứ giấu đi.

Ngày mưa hôm ấy, cậu đưa chiếc ô. Là do não tôi bị úng hay chiếc ô tôi cầm trên tay là thật?
1

Ngày mưa, tôi đứng dưới hiên
Trông từng giọt mưa xối xả
Thấy bóng dáng cậu, tôi cười
Mặc làn mưa, đến bên cậu.


Tôi dùng thân phận bạn bè,
Để mãi luôn được cạnh cậu.
Liệu người có cảm nhận được
Tấm tình thương, kẻ tình si.

Tôi chẳng là quan

trọng của cậu, đúng không? Chỉ là một con nhóc hay lẽo đẽo đằng sau.

Tôi đã chọn chẳng nói ra
Chẳng có lấy một tư cách
Ghen tuông với cô gái ấy.
Tôi chỉ muốn nói một điều
Cậu đúng là kẻ đào hoa
Có được tình yêu của tôi
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Của người con gái cậu thương.

Tôi tuy là người đến trước
Nhưng lại là kẻ thua cuộc.
Thôi, đây là dòng thơ cuối
Chỉ một lời nói nữa thôi
Tôi... thực sự rất thích cậu.

Cậu cứ cất bước quay đi, để lại tôi trái tim vỡ nát.

Nhưng biết sao đây giờ, đã chọn là kẻ âm thầm sao đáng được người ta để ý. 



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện