Nghĩ như vậy, Tần Kiệt không nói hai lời liền lên một chiếc xe bus đi đến Nam Hồ.
Hơn 1 tiếng sau tại một thành phố mới, vườn hoa Nam Hồ.
Năm 2007, vườn hoa Nam Hồ thuộc khu Nam Hồ của thành phố Hán, là một thành phố mới được xây dựng, nhân khẩu không đến 50 nghìn người, có rất nhiều công trình đồng bộ vẫn chưa hoàn thiện.
Sau khi Tần Kiệt kéo một người lại hỏi thăm được vị trí cụ thể của bãi thu gom phế liệu Nam Hồ thì anh đã nhanh chóng tìm được nó.
Có thể nguyên do là vì thành phố mới nên quy mô của bãi thu gom phế liệu Nam Hồ nhỏ hơn rất nhiều, cũng ít người đến bán phế liệu hơn so với 6 nhà lúc trước đi qua.
Rút kinh nghiệm từ những lần trước, lần này Tần Kiệt không ngu ngốc trực tiếp xông vào hỏi thăm ông chủ nữa.
Anh tìm một chỗ từ từ quan sát lượng người ra vào.
Một lúc sau thì anh trà trộn theo những người bán phế liệu đi phía trước rồi lẻn vào trong.
Khi vào đến bên trong anh bắt đầu để ý và ghi chép lại số lượng giao dịch.
Cũng coi như hiểu rõ tình hình tổng thể.
Ví dụ phế liệu sẽ chia thành mấy loại như giấy vụn, sắt đồng vụn, nhựa…
Mà trong đó có hai thứ Tần Kiệt quan tâm nhất chính là chai nhựa và vỏ lon. Chai nhựa mua vào 1 hào, bán cho bãi thu gom được 1 hào 3, vỏ lon bằng nhôm mua vào 2 hào, bán ra được 2 hào 4.
Trong lòng anh nhẹ nhàng thở ra một hơi. Tần Kiệt đi loanh quanh một vòng mua 1 bao thuốc lá Hoàng Hạc Lâu màu xanh giá 17 tệ rồi lại vòng về bãi thu gom phế liệu.
“Ông chủ, chai nhựa và vỏ lon bán như nào?”
Ông chủ đang bận phân chia phế liệu đến đầu cũng chẳng thèm ngẩng lên: “Chai nhựa 1 hào 3, vỏ lon 2 hào 4!”
Sau khi Tần Kiệt nghe xong thì yên tâm rồi.
Ông chủ nói như vậy xem ra cũng là người thành thật, ít nhất không có lừa anh.
Anh cũng không nói thêm gì cho đến khi ông chủ xong việc mới lại mở miệng.
“Ông chủ, bây giờ vẫn là tháng 8 nên làm ăn cũng được nhỉ?”
“Cũng tàm tạm thôi. Mùa hè trời nắng nóng chủ yếu là thu mua chai nhựa và vỏ lon”, ông chủ vươn người đứng thẳng lên, nhìn thấy anh thì có chút ngạc nhiên.
Hiển nhiên là cảm thấy Tần Kiệt còn quá trẻ.
Tần Kiệt rút một điếu thuốc trong bao Hoàng Hạc Lâu mới mua ra đưa cho ông chủ, ông chủ sững lại một lúc mới nhận lấy châm một mồi, cười nói: “Nhìn mặt anh bạn rất lạ, vừa mới vào nghề hả?”
Tần Kiệt cũng châm một điếu thuốc hút một hơi, lắc lắc đầu: “Không phải. Chỉ là gần đây thấy thời tiết vẫn nóng nực quá mà trong tay tôi còn chút hàng tồn, số lượng lại lớn, đang suy nghĩ muốn tìm một chỗ để bán đi. Mấy nhà buôn tìm đến trả giá thấp quá nên tôi muốn ra ngoài coi xem sao!”
“À!”
Ông chủ hiểu ý của Tần Kiệt.
Tình trạng như vậy cũng dễ hiểu thôi.
Những người tìm đến mua đều là bên trung gian buôn lại, khẳng định sống chết muốn ép giá xuống. Mấy nhà mà có số lượng hàng lớn thường không chấp nhận được nên đương nhiên muốn tự mình đi tìm một chỗ tốt hơn để bán đi.
Xung quanh Nam Hồ cơ bản đều là nông thôn, đất rộng lại hoang vu hẻo lánh, mỗi lần đi ra ngoài thật sự không dễ dàng gì.
Người thanh niên trước mặt này có thể tìm đến đây cũng coi như rất có bản lĩnh rồi.
“Nghe ý của anh bạn là muốn hợp tác với tôi hả?”
Ông chủ cười nói: “Đừng nhìn mấy đống hàng ở chỗ tôi mà hiểu lầm, thật ra tôi cũng áp lực lắm, hàng mà không đủ thật sự không sống nổi. Anh bạn à, nếu như có số lượng lớn thì bán cho tôi cả đi, tôi ôm được…”
Quả nhiên những người có thể đứng vững trong nghề này tất cả đều đã thành tinh rồi.
Tần Kiệt chỉ thuận miệng nói một câu còn chưa biểu thị ý tứ sâu xa gì người ta đã nghe hiểu rồi, mới bắt đầu đã tố khổ áp lực lớn, rõ ràng là muốn ép giá.
“Aiz, ông chủ Tiêu đừng như thế chứ, vừa rồi tôi đã để ý quan sát rồi, chỉ nửa tiếng thôi mà không dưới 30 người đâu. Trong một ngày khẳng định kiếm không ít. Thế này mà còn có áp lực lớn sao?”
“Sao cậu biết tôi họ Tiêu? Chúng ta quen biết hả?”
Ông chủ có chút ngạc nhiên khi Tần Kiệt biết được họ của mình.
Tần Kiệt đưa tay chỉ xuống tấm biển treo ở bên cạnh, trên biển có số điện thoại và họ của ông chủ.
Ông chủ ngây người một chút rồi cười cười, mời Tần Kiệt vào trong phòng còn đặc biệt rót cho anh một cốc nước.
Sau đó nói: “Anh bạn, nếu cậu đã biết cả rồi thì tôi cũng không giấu cậu nữa. Những người vừa nãy đều là người đã hợp tác lâu năm, giá tôi đưa ra đương nhiên cao hơn chút. Đây là lần đầu tiên gặp mặt tôi