Anh nợ em một câu yêu thương!
Chương 435: Đại Lão cùng đếnAnh nợ em một câu yêu thương!
Ngọc Bích nghe xong lời này đương nhiên không vui.Anh nợ em một câu yêu thương!
Dương Thành Danh.Anh nợ em một câu yêu thương!
đưa các cậu chơi là được rồi!”Anh nợ em một câu yêu thương!
Theo Ngọc Bích bước vào, mọi người đến sân sau.Anh nợ em một câu yêu thương!
Là muốn giới thiệu một cô bạn gái cho anh.Anh nợ em một câu yêu thương!
Nhưng, bây giờ Trần Hạo thật sự không có ý nghĩAnh nợ em một câu yêu thương!
Dù sao vì nguyên nhân những chuyện này, thật sựAnh nợ em một câu yêu thương!
Cho nên, Trần Hạo phần lớn lấy thái độ anh traiAnh nợ em một câu yêu thương!
Mấy tên bạn xấu xa của Dương Thành Danh lúcAnh nợ em một câu yêu thương!
“Điều này nói rõ là duyên phận của chúng ta, thếAnh nợ em một câu yêu thương!
vui, giới thiệu cho các cô!”Anh nợ em một câu yêu thương!
sao?”Anh nợ em một câu yêu thương!
xong với các người đẹp.Anh nợ em một câu yêu thương!
người đẹp rồi rời đi.Anh nợ em một câu yêu thương!
lớn chút rồi! Ha ha!”Anh nợ em một câu yêu thương!
không phản ứng lại lời của Trần Hạo .Anh nợ em một câu yêu thương!
“Đúng rồi, tôi trông thì thấy giống anh ta, còn cóAnh nợ em một câu yêu thương!
rồi?”Anh nợ em một câu yêu thương!
họ, càng hăng hái.Anh nợ em một câu yêu thương!
chia ra ăn thôi!”Anh nợ em một câu yêu thương!
Quản gia Sinh lúc này đang loay hoay sứt đầuAnh nợ em một câu yêu thương!
Quả thật, khi một dòng họ có tín hiệu quật khởi,Anh nợ em một câu yêu thương!
Lại nghĩ đến sự kiện tiệc mừng thọ tám mươi hômAnh nợ em một câu yêu thương!
Hầu hết khách quý đã đến đông đủ, Dương ThànhAnh nợ em một câu yêu thương!
Lúc này, ông chợt thấy cách đó không xa có mộtAnh nợ em một câu yêu thương!
“Còn có khách quý?”Anh nợ em một câu yêu thương!
Lúc khoảng cách gần nhìn thấy rõ đoàn xe.Anh nợ em một câu yêu thương!
Thật sự quá….!Anh nợ em một câu yêu thương!
không bằng được giá của đoàn xe mười chiếc này.Anh nợ em một câu yêu thương!
Là một cặp vợ chồng trung tuổi, còn đang ôm conAnh nợ em một câu yêu thương!
“Xin chào, cảm ơn ngài đã đến dự tiệc của nhà họAnh nợ em một câu yêu thương!
Sinh vừa thấy rõ người này, trong lòng kinh ngạc cực kỳ!Anh nợ em một câu yêu thương!
Phải biết, nhà họ Dương và bọn họ, muốn nịnh bợAnh nợ em một câu yêu thương!
Mà lần này, là một người trung niên khoảng hơnAnh nợ em một câu yêu thương!
Trời ạ, Tổng GĐ Hòa Bình đó! Ông ta lại có thểAnh nợ em một câu yêu thương!
Nối gót, còn có người có lai lịch đến.Anh nợ em một câu yêu thương!
Đầy đủ mười hai mươi người, mà tất cả đều mangAnh nợ em một câu yêu thương!
Anh nợ em một câu yêu thương!
“Quản gia không cần phải vậy, chúng tôi khôngAnh nợ em một câu yêu thương!
Lúc này, Trương Mạnh Hùng vừa dỗ dành con gáiAnh nợ em một câu yêu thương!
“Xin hỏi cô Dương Ngọc Bích ð đâu, chúng tôi là đếnAnh nợ em một câu yêu thương!
“Hả? Chúc mừng sinh nhật cho cô Ngọc Bích ?”Anh nợ em một câu yêu thương!
giàu như vậy!Anh nợ em một câu yêu thương!
“Cô Ngọc Bích đang ở sân sau, tôi đưa ngài qua đó!”Anh nợ em một câu yêu thương!
Mà khi Ngọc Bích nhìn thấy đại lão như vậy, cũng nhưAnh nợ em một câu yêu thương!
“Xin chào cô Ngọc Bích , chúc cô sinh nhật vui vẻ,Anh nợ em một câu yêu thương!
Trương tổng sao? Đây không phải một một nhàAnh nợ em một câu yêu thương!
chuyện gì vậy?”Anh nợ em một câu yêu thương!
“Ha ha, cô Ngọc Bích , đại lão chúc tôi từ xa đến đónAnh nợ em một câu yêu thương!
“A! Sắp xếp sắp xếp, Trương tổng, Dương Minh và …Anh nợ em một câu yêu thương!
cũng không biết đi đâu sắp xếp nữa.Anh nợ em một câu yêu thương!
sau chứ, mời theo tôi đến sảnh trước được không?Anh nợ em một câu yêu thương!
tôi cùng uống chút, ha ha ha”Anh nợ em một câu yêu thương!
hơn!”Anh nợ em một câu yêu thương!
bình tĩnh.Anh nợ em một câu yêu thương!
rượu gần đó.Anh nợ em một câu yêu thương!
giúp cô Ngọc Bích phục vụ ở bên cạnh…Anh nợ em một câu yêu thương!
mà nhà họ Dương trêu chọc không nổi!