Anh nợ em một câu yêu thương!
Dịch & Edit: Hải YếnAnh nợ em một câu yêu thương!
Trần Hạo gật đầu, sau đó nhặt một quả cầu Bowling, trực tiếp ném mà không có động tác gì.Anh nợ em một câu yêu thương!
Cũng là rụng toàn bộ chai , mà chỉ đơn giản là gây sốc.Anh nợ em một câu yêu thương!
Trần Hạo cười quay đầu nhìn Tề Tiêu Vân nói.Anh nợ em một câu yêu thương!
“Được rồi, Trần huynh đệ, ba hiệp cuối cùng, xem ai sẽ thắng trong hai chúng ta!”Anh nợ em một câu yêu thương!
Sau đó, Tề Tiêu Vân không chút do dự nhặt lên Bowling quả cầu, bắt đầu hiệp thứ năm.Anh nợ em một câu yêu thương!
Thực ra đường bóng của Bowling có rất nhiều đường khác nhau, mỗi đường đi có độ mạnh và số lần sút khác nhau, không nhất thiết cứ trúng là trúng, có khi hên xui rồi cuối cùng lăn ra trượt.Anh nợ em một câu yêu thương!
“Bốp!”Anh nợ em một câu yêu thương!
Rụng chín chai , tức là Tề Tiêu Vân trong hiệp thứ năm ghi được chín điểm, tổng cộng là 45 điểm.Anh nợ em một câu yêu thương!
Không đợi Tề Tiêu Vân lên tiếng, Trần Hạo đã đứng dậy cầm lấy quả cầu, rất tùy tiện ném xuống cầu trượt.Anh nợ em một câu yêu thương!
Vâng, lại rụng toàn bộ 10 chai, điều này lại khiến mọi người sửng sốt.Anh nợ em một câu yêu thương!
Tề Tiêu Vân lúc này vẻ mặt nghiêm túc, trong lòng đã nảy sinh tâm trạng khủng hoảng, nếu hai hiệp cuối chơi không tốt, không ném trúng hết thì khả năng sẽ thua Trần Hạo.Anh nợ em một câu yêu thương!
Trần Hạo giả vờ vô tội nhìn Tề Tiêu Vân vẻ mặt vô cùng xấu hổ.Anh nợ em một câu yêu thương!
Nhưng anh biết mình không thể làm như vậy, nếu không anh sẽ tỏ ra quá keo kiệt. Vòng thứ sáu bắt đầu. Tề Tiêu Vân cầm bóng Bowling đi về phía trước, lúc này trong lòng đã có chút lo lắng.Anh nợ em một câu yêu thương!
Do dự một lúc, Tề Tiêu Vân ném quả cầu Bowling ra khỏi tay.Anh nợ em một câu yêu thương!
Nhìn thấy cảnh này, Tề Tiêu Vân biết mình nhất định kết thúc, nhất định sẽ không thu được kết quả tốt.Anh nợ em một câu yêu thương!
“Ồ, đội trưởng, hình như ngươi lại mắc sai lầm.”Anh nợ em một câu yêu thương!
Tề Tiêu Vân tức giận nghĩ: “Ta biết, ta còn cần ngươi nói…”Anh nợ em một câu yêu thương!
Hắn nhìn thấy Trần Hạo liền nhặt quả bóng Bowling rồi tiến lên ném quả bóng Bowling.Anh nợ em một câu yêu thương!
Lần lượt , cuối cùng đến lượt Trần Hạo châm chọc Tề Tiêu Vân.Anh nợ em một câu yêu thương!
Điểm của Trần Hạo lập tức vượt qua Tề Tiêu Vân. Bây giờ điểm số là 52 và 49, Trần Hạo hơn Tề Tiêu Vân ba điểm.Anh nợ em một câu yêu thương!
Ở vòng này, Tề Tiêu Vân biết mình phải điều chỉnh hình thức, ném rụng toàn bộ chai, nếu không hắn biết mình sẽ không thể thắng được Trần Hạo.Anh nợ em một câu yêu thương!
Nếu Trần Hạo cũng sân nhà trong trận chung kết lượt đi thì vẫn thua.Anh nợ em một câu yêu thương!
“Đội trưởng, cố lên!”Anh nợ em một câu yêu thương!
Lúc này, các học sinh xung quanh đều cổ vũ Tề Tiêu Vân.Anh nợ em một câu yêu thương!
Sau đó, Tề Tiêu Vân vung tay ra, ném chắc chắn quả cầu Bowling trong tay trượt, lăn thẳng về phía cái chai. “Bốp!”Anh nợ em một câu yêu thương!
“Yay!”Anh nợ em một câu yêu thương!
Cuối cùng anh cũng không để mình thất vọng.Anh nợ em một câu yêu thương!
Mấu chốt cuối cùng nằm ở Trần Hạo.Anh nợ em một câu yêu thương!
Chỉ có tám cái, đối với với Trần Hạo quá đơn giản.Anh nợ em một câu yêu thương!
Quả bóng Bowling lăn ra theo đường thẳng và đập thẳng vào chiếc chai.Anh nợ em một câu yêu thương!
Với tỷ số chung cuộc 60 đến 59, Trần Hạo đã giành chiến thắng trong cuộc thi. Tề Tiêu Vân đứng tại chỗ, nhìn cảnh này có phần khó tin, không ngờ mình lại thua Trần Hạo, người chưa từng chơi Bowling bao giờ.Anh nợ em một câu yêu thương!
“Đội trưởng, thực xin lỗi, ta thắng, nhưng ta biết ngươi có năng lực, chỉ là nhường ta, cho nên cố ý thua ta!”Anh nợ em một câu yêu thương!
Đây cũng là để cho Tề Tiêu Vân xuống bậc, nói như thế nào cũng là theo dõi Chân Cơ, còn có chút mặt mũi. Nghe được lời nói Trần Hạo , Tề Tiêu Vân dĩ nhiên cũng vội vàng bước xuống bước này.