Ánh mắt ông lão vô cùng hờ hững, không hề vì tiếng rống giận của Hàm Hinh mà xuất hiện thay đổi gì khác.
Sau đó, tấm chi phiếu kia còn bị ông ta dùng bật lửa châm lên, cuối cùng biến thành một đống tro tàn.
Mùi cháy phiêu tán trong căn phòng hơi chật hẹp này……
Rất gay mũi.
“Cô Hàm, tuy ba tỷ này nói thấy cũng không ít, nhưng tiếp theo, cô sẽ có được còn nhiều hơn thế, không cần thiết phải để ý.
Ông lão khom lưng, lấy tới vài thứ từ trên bàn trà đi đến trước mặt Hàm Hinh, Hàm Hinh bị tên áo đen cầm lấy hai tay không thể nhúc nhích. ngôn tình tổng tài
“Cô Hàm, tôi tự giới thiệu trước một chút, tôi là tổng quản của nhà họ Mộ, là ông chủ phái tôi đến gặp cô.”
“Ông chủ của mấy người là ai? Mộ……”
Hàm Hinh vô thức sinh ra mâu thuẫn với dòng họ này.
Đọc FULL bộ truyện tại đây.
Nếu cô nhớ không lầm, người đàn ông kia cũng họ Mộ.
Quản gia Mộ chợt cười khẽ một tiếng, cũng không trả lời câu hỏi của Hàm Hinh mà dẫn chủ đề theo một hướng khác: “Cô Hàm, cô biết quản lý Chu chứ?”
Ánh mắt của Hàm Hinh bị câu hỏi làm khựng lại.
Đương nhiên là cô biết, nhưng sao quản lý Chu lại bị cuốn vào thế?
Không phải cô ta đã từ chức rồi sao?
Đột nhiên, cả người Hàm Hinh hiện lên một trận ý lạnh không tên, suy nghĩ không hẹn mà gặp nào đó xuất hiện trong đầu cô, khiến cô vô cùng tức giận, chịu đựng khiến cả người cô gần như đều đang run rẩy.
Một trận đau đớn kịch liệt đang mở rộng dưới con ngươi: “Ông có ý gì? Vì sao ông lại quen quản lý Chu, chẳng lẽ tối hôm qua các người……”
Cuối cùng nghi ngờ của cô đã được chứng thực rồi.
Quản gia Mộ vỗ tay, cực kỳ tán thưởng cô: “Cô Hàm thật thông minh, xem ra ánh mắt của ông chủ không tệ, đúng vậy, y như cô nghĩ, chính là chúng tôi bảo quản lý Chu làm điều đó, cô Hàm, đây là ý của ông chủ.”
Ông ta còn đặc biệt nhấn mạnh một tiếng cuối cùng kia.
Hàm Hinh dùng sức đẩy người áo đen ra, cả người lạnh lẽo trượt xuống đất, máu huyết đang sôi sục trong người chảy ngược trở lại.
Cho nên, chính là người trước mắt hại cô mất đi……
Mặc dù lần đầu tiên của cô thật sự đã mất vào một năm trước rồi, nhưng cách